Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 397
Cập nhật lúc: 2024-12-16 18:14:43
Lượt xem: 45
Tần Hoa Hảo đang đứng phía sau đối với nơi này cực kỳ chán ghét đang chán đến ch.ế.t ngần người khi nghe cách xưng hô vừa rồi liền kinh ngạc quay lại nhìn Cố Nguyệt Hoài .
Trong mắt cô ta, chồng trước và gia đình trước của mẹ đều là những người khiến Tần gia phải xấu hổ. Cô ta vốn chỉ định nhân cơ hội này để làm nhục họ một phen, nhưng không ngờ lại gặp phải một tình huống ngoài sức tưởng tượng.
Cố Nguyệt Hoài chẳng phải là nên cực kỳ vui mừng sau đó lì lợm la l.i.ế.m , bám riết lấy mẹ cô ta không buông sao ? Chẳng phải là nên quỳ xuống cầu xin mẹ cô ta đưa ra khỏi nơi bẩn thỉu rách nát này sao ?
Lâm nữ sĩ?
Tình huống như thế nào ?
Càng nghĩ, đôi mắt Tần Hoa Hảo càng trợn to. Cô ta tò mò nhìn thiếu nữ đứng trước mặt mình.
Trong khi đó, Cố Nguyệt Hoài hoàn toàn phớt lờ ánh mắt soi mói của Tần Hoa Hảo. Cô chỉ thản nhiên đưa mắt nhìn về phía Cố Duệ Hoài đang bất tỉnh trên giường, rồi quay sang hỏi Cố Chí Phượng:
"Cha, Cố Duệ Hoài bị sao vậy?"
Nga
Cố Chí Phượng lắc đầu, giọng nói nặng nề:
"Đêm qua, khi đưa nó đến chỗ chú Lục của con, nó bị sốt. Tưởng đã hạ sốt rồi, nhưng không ngờ sáng sớm lại sốt cao hơn. Chú Lục nói, cho dù nhập viện cũng chưa chắc giữ được đôi chân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/397.html.]
Cố Nguyệt Hoài khẽ gật đầu, vẻ mặt dường như không có gì thay đổi.
Vết thương nặng vẫn cứng rắn chống đỡ, chạy tới chạy lui, miệng vết thương đã được khâu lại nhưng lại bị rách ra lần nữa, vi khuẩn xâm nhập, nếu không sốt mới là lạ. Với tình trạng này, nói không chừng cô thật đúng là nói một câu thành sấm .
Chân của Cố Duệ Hoài, rất có khả năng sẽ phải cắt bỏ.
Vẻ mặt thờ ơ của Cố Nguyệt Hoài khiến Tần Hoa Hảo bật cười ha hả.
Cô ta khoanh tay trước ngực, dáng vẻ hếch mũi lên trời, dáng vẻ ngạo mạn , tuy chỉ mới mười mấy tuổi nhưng lời nói lại cực kỳ sắc bén và cay độc: "Này, hắn không phải là anh ruột của cô sao? Sao cô không có phản ứng gì? Ha ha, có phải là cha cô đã không dạy dỗ gì để mặc cho anh cô lục đục bất hoà với nhau không ?"
Lâm Cẩm Thư bỗng nhiên quay phắt lại, giọng nói đầy phẫn nộ:
"Tần Hoa Hảo!"
Tần Hoa Hảo bĩu môi, không chút sợ hãi, ngược lại còn lườm Lâm Cẩm Thư một cái, hất hàm nói:
"Hứ, quát cái gì mà quát ."
Mọi người trong Cố gia đều có cảm xúc khác nhau. Cố Chí Phượng nghe được lời nói của Tần Hoa Hảo, sắc mặt tái xanh, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh Cố Duệ Hoài suýt nữa bóp c.h.ế.t Cố Nguyệt Hoài. Chẳng lẽ thật sự là lỗi của ông ấy ? Do ông ấy chỉ mải mê kiếm tiền mà không dạy dỗ tốt các con ?