Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 394

Cập nhật lúc: 2024-12-16 18:07:25
Lượt xem: 72

Cố Duệ Hoài là người mà nếu yêu thì muốn nó sống, ghét thì muốn nó chết. Đối với cô, từ đầu đến cuối, anh ta chưa từng có chút tình cảm anh em ruột thịt nào.

Từ đầu đến cuối, anh ta ... chưa từng thừa nhận đứa em gái này .

Sở dĩ anh ta thu lưu cô, vì chính anh ta , chính anh ta đã gián tiếp tạo thành hậu quả gia đình lâm vào hoàn cảnh cửa nát nhà tan , trong lòng cảm thấy áy náy bất an, muốn đền bù mà thôi . Anh ta tình nguyện thê ly tử tán cũng muốn nuôi dưỡng cô, vì trong lòng anh ta , anh ta chưa bao giờ coi vợ con là người thân của mình cả , cho nên có cũng được , không có cũng chả sao , anh ta không quan tâm .

Nếu nói , nửa đời trước , trong lòng của anh ta chỉ có Điền Tĩnh , vậy thì nửa đời sau có lẽ chỉ còn lại sự áy náy với người cha đã bị anh ta gián tiếp hại .

Hóa ra .... cô chưa từng hiểu rõ người anh hai này.

Cố Nguyệt Hoài nhìn Cố Đình Hoài và Cố Tích Hoài, hai người vội vã hoảng hốt mang người đi tìm chú Lục , bỗng cảm thấy mọi thứ thật vô nghĩa. Cô chỉ im lặng, vẻ mặt bình tĩnh, rồi quay người bước đi trở về.

Cố Chí Phượng nghe thấy tiếng bước chân của cô liền ngẩng đầu lên, khẽ hỏi:

"Bé , con không sao chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/394.html.]

Cố Nguyệt Hoài đưa mắt nhìn Yến Thiếu Đường, cô gái nhỏ đang ngủ say trong lòng cha mình.

Cô nhận lấy Yến Thiếu Đường từ tay Cố Chí Phượng, nhỏ giọng nói:

"Cha, Cố Duệ Hoài ngất rồi. Anh cả và anh ba đang đưa anh ấy đi tìm chú Lục. Cha qua xem thử đi."

Nghe vậy, Cố Chí Phượng cau mày, trầm ngâm một lát rồi lắc đầu, giọng nói lạnh lùng:

"Trời gây họa còn có thể tránh, tự mình gây tội thì chẳng thể trốn. Cha đã nói sẽ đuổi nó ra khỏi nhà thì sẽ không bao giờ cho nó quay về nữa."

Cố Duệ Hoài là con trai ông ấy, nhưng cũng là một kẻ nguy hiểm.

Dù ông ấy yêu thương con trai đến đâu, cũng không thể vì nó mà bỏ mặc con gái. Trong lòng ông, Nguyệt Hoài mới là quan trọng nhất. Năm ngón tay còn có ngón dài ngón ngắn, ông chưa bao giờ che giấu sự thiên vị của mình.

Nga

Cố Chí Phượng mãi mãi không thể quên tối hôm đó, khi Cố Duệ Hoài đôi mắt đỏ như tươi , giống như một ác ma, hung hăng nắm chặt cổ Cố Nguyệt Hoài, với vẻ mặt như la sát muốn cướp đi mạng sống của bé . Lúc đó, Cố Duệ Hoài thật sự muốn gi.ế.t ch.ế.t em gái ruột thịt của mình .

Loading...