Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 365
Cập nhật lúc: 2024-12-14 15:09:33
Lượt xem: 57
Điền Đại Hữu trong lòng cảm thấy rối rắm, vừa sợ nếu cầu xin sẽ bị liên lụy, vừa lo mình sẽ không được lợi lộc gì.
Vương Bồi Sinh cũng không để Lôi Đại Chùy làm mất thời gian nữa, đến phần tổng kết ông hỏi:
"Đội trưởng Lôi, thời gian lao động giáo dục của Điền Tĩnh…"
Lôi Đại Chùy liếc mắt nhìn Trần Nguyệt Thăng, trầm ngâm một lúc rồi nói:
"Không phải chuyện lớn, nể tình lần đầu phạm lỗi, sau khi bồi thường tổn thất thì đi giáo dục lao động một tháng đi ."
Vương Bồi Sinh dừng lại một chút, nhìn xuống phía người bị hại, Cố Chí Phượng:
"Đồng chí Cố, ông có đồng ý không?"
Cố Chí Phượng ôm Yến Thiếu Đường im lặng, chỉ nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài trong đám đông.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, coi như đồng ý với hình phạt cải tạo một tháng này. Dù sao, thực tế tổn thất mà Điền Tĩnh gây ra không quá lớn, Vương Phúc có vẻ cũng không muốn làm ầm ĩ, nên cũng không đề cập tới những lời vô lý mà Điền Tĩnh đã nói hôm qua.
Việc nói xấu đồng chí giai cấp theo lý có thể bị kết tội, nhưng vườn rau sau nhà họ Cố đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Nếu để mọi chuyện tiếp tục ầm ĩ, sợ rằng nhà họ Cố sẽ không bao giờ được yên ổn. Kho báu mà địa chủ cũ để lại đủ sức thu hút những kẻ có lòng tham.
Cố Chí Phượng nhận được tín hiệu từ Cố Nguyệt Hoài, gật đầu nói:
"Tôi không có ý kiến, cứ như vậy đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/365.html.]
Vương Phúc gật đầu, ra lệnh:
"Đưa xuống đi, Điền Đại Hữu, nhớ chuẩn bị cho cô ta chăn màn và lương thực."
Nghe thấy vậy, sự rối rắm trong lòng Điền Đại Hữu bỗng tan biến, nhưng vẻ mặt ông ta không vui, nói:
"Bí thư, chuyện này có liên quan gì đến tôi? Nhà tôi không có lương thực, người sắp c.h.ế.t đói rồi, làm gì có dư để cho nó?"
Trần Nguyệt Thăng không hiểu vì lý do gì, đứng dậy nói:
"Lương thực của Điền Tĩnh tôi sẽ lo."
Nghe thấy vậy, Điền Đại Hữu lập tức thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
"Vẫn là đội trưởng Trần đối xử tốt với Điền Tĩnh nhà tôi."
Nga
Trần Nguyệt Thăng nhướn mày, vốn không muốn tiếp tục dây dưa với Điền Tĩnh, nhưng anh ta sợ nói gì đó lúc này sẽ khiến Điền Tĩnh lại nói ra những lời không nên nói, vì thế đành im lặng.
Anh ta không lên tiếng, mà người khác lại hiểu là ngầm thừa nhận.
Điền Tĩnh vẫn nhìn chằm chằm vào Cố Nguyệt Hoài, như thể không nghe thấy gì cả.
Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng nhếch miệng, cuối cùng mọi chuyện cũng lắng xuống. Dù chỉ là một tháng giáo dục lao động, nhưng cũng xem như cho Điền Tĩnh chút giáo huấn. Quan trọng là danh tiếng của cô ta đã bị ảnh hưởng, sau này muốn tẩy trắng cũng không dễ dàng.