Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 332
Cập nhật lúc: 2024-12-12 15:03:04
Lượt xem: 39
Thoáng chốc, ánh mắt mọi người trong nhà đều dừng lại trên con gà mái trong tay Cố Đình Hoài.
Cố Ngân Phượng lập tức cười tươi rói, thúc giục:
"Bé à, thịt gà này được đấy, ăn với cơm chắc ngon lắm!"
Cố Nguyệt Hoài vẫn giữ vẻ thản nhiên, cô vừa nghe Cố Đình Hoài hạ giọng nói:
"Bé, Trần Nguyệt Thăng đến, đang ở ngoài sân."
Nghe vậy, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài thoáng trầm lại. Cô suy nghĩ một chút, rồi nhướng mày, khẽ nói:
"Anh, anh chặt gà đi. Nếu em chưa về thì anh cứ xào với ớt đã băm sẵn nhé. Em ra ngoài xem thế nào."
Nga
Trần Nguyệt Thăng , một quân cờ vẫn còn có giá trị lợi dụng , cũng không thể không chú ý một chút , vẫn là phải đi một chuyến xem anh ta muốn gì .
Cố Đình Hoài gật đầu:
"Em đi đi, có gì thì hét to lên, biết chưa?"
Cố Nguyệt Hoài bật cười, gật đầu đồng ý trước khi rời khỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/332.html.]
Ngay khi cô vừa bước đi, Cố Ngân Phượng đã quay sang Cố Chí Phượng, vẻ mặt đầy quan tâm:
"Chí Phượng à, dạo này bé nhà em thay đổi nhiều quá. Càng ngày càng xinh đẹp. Em có tính toán gì cho tương lai của con bé chưa? Hay để chị hai tìm một cậu con rể ở thành phố cho em nhé?"
Nghe vậy, Cố Đình Hoài đang bận chặt gà không khỏi nhíu mày, vẻ mặt tỏ rõ sự không hài lòng.
Cố Chí Phượng cũng chau mày, giọng trầm xuống:
"Chị hai, bé còn nhỏ, em không muốn gả con bé sớm như vậy. Chị đừng nghĩ lung tung."
Nghe Cố Chí Phượng không hề do dự từ chối ,Cố Ngân Phượng khẽ bĩu môi , trong lòng âm thầm nghĩ: Đúng là lòng tốt lại hóa ra bị xem như lòng lang dạ thú.
Nhưng bà cũng chẳng để tâm nhiều, vì tìm một người có hộ khẩu thành phố cho một cô gái nông thôn đâu phải chuyện dễ dàng. Trong thôn, không ít cô gái xinh đẹp tứ chi kiện toàn phải gả cho người mù hay què ở thành phố chỉ để đổi lấy lương thực thương phẩm. Cố Nguyệt Hoài dù xinh đẹp hơn sau khi giảm cân, nhưng nhân phẩm như thế , cũng khó mà nói .
Nghĩ trong lòng là như vậy , nhưng bà ấy cũng không nói ra .
Dù sao , mục đích của Cố Ngân Phượng vốn không chỉ dừng lại ở đây. Bà ta mỉa mai cười, nói: "Không tìm thì thôi, sao phải tức giận như vậy? Biết là em cưng con bé, chị không nói nữa là được . Nhưng có chuyện này, chị hai phải hỏi em cho rõ, em cũng đừng có gạt chị !"
Cố Chí Phượng sửng sốt: “ Việc gì a ?”
Cố Ngân Phượng không vòng vo nữa , trực tiếp hỏi: "Số tiền này em kiếm được từ đâu vậy? Nếu em có phương pháp kiếm tiền, ngàn vạn lần đừng quên dẫ theo chị hai ! Em cũng biết nhà chị hai đông người, cuộc sống khó khăn. Chí Phượng nha , em nhất định phải giúp chị hai một chút !"