Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 318

Cập nhật lúc: 2024-12-10 19:17:46
Lượt xem: 59

Cố Duệ Hoài nói “yên tâm” cái gì, Điền Tĩnh đã ngầm hiểu. Có tiện nghi đưa tới cửa, lại có thể giúp cô thoát khỏi kiếp sống kiếm công điểm trong đại đội sản xuất, nên cô ta cũng chẳng bận tâm chuyện bị anh nắm tay , dùng đôi bàn tay bẩn thỉu của anh ta nắm lấy tay cô ta .

Hai người ở bên này tình chàng ý thiếp, không ngờ rằng, ở đầu đường bên kia, một dáng người cao lớn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của người đàn ông nọ đang căng đầy gân xanh. Ánh mắt anh ta tràn ngập phẫn nộ, chăm chú nhìn cảnh tượng trước mắt.

Người này, đúng là Trần Nguyệt Thăng.

Hôm nay, anh cùng nhóm xã viên của Cung Tiêu Xã đến để mua bán. Vụ mùa vừa kết thúc, đại đội cần phân phối cho các hộ một số hàng hóa như lương thực thô, dầu cải, bông vải, và nhiều thứ khác. Là tiểu đội trưởng, việc mua sắm là nhiệm vụ không thể thiếu của anh. Nhưng anh không ngờ mình lại gặp Điền Tĩnh ở đây.

Vốn dĩ, sau khi nghe lời Cố Nguyệt Hoài, anh đã bắt đầu nghi ngờ mục đích thật sự của Điền Tĩnh khi đến huyện Thanh An. Nhưng sự thật trước mắt lại quá mức phũ phàng so với hắn tưởng : Điền Tĩnh là từ bao giờ đã thông đồng với Cố Duệ Hoài ?

Nhìn thấy hai người họ nắm tay nhau giữa đường phố mà không chút ngại ngần, Trần Nguyệt Thăng cảm thấy trong lòng dâng lên một nỗi uất hận. Thậm chí, những hành động quá đáng hơn cũng không biết chừng đã xảy ra. Nghĩ đến Nhậm Thiên Tường trước kia, anh ta càng cảm thấy lòng mình thêm rối bời, thậm chí không dám suy nghĩ sâu xa hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/318.html.]

Trong mắt anh, Điền Tĩnh từng là người dịu dàng yên tĩnh, băng thanh ngọc khiết. Nhưng giờ đây, sự thật phơi bày rằng cô ta là một kẻ dối trá không biết xấu hổ, thích quyến rũ đàn ông khắp nơi, thậm chí còn lợi dụng anh ta , lừa tiền của anh ta .

Trần Nguyệt Thăng nhắm mắt lại, hai bàn tay siết chặt thành nắm đấm. Nghĩ đến những lần anh ta đưa tiền, đưa lương thực cho Điền Tĩnh, anh chỉ thấy bản thân mình thật ngu xuẩn.

Anh định bước tới chất vấn, nhưng trong nháy mắt, bóng dáng của Cố Duệ Hoài và Điền Tĩnh đã khuất dạng.

"Điền ! Tĩnh !" anh chậm rãi gọi tên cô qua kẽ răng, giọng nói pha lẫn phẫn nộ và đau đớn. "Những gì cô đã nuốt của tôi, cô phải trả lại cho tôi!"

Nga

Từ trước đến nay, Trần Nguyệt Thăng không phải là người chịu thiệt thòi. Nếu không, sao lúc trước sau khi được Cố Đình Hoài cứu giúp , anh ta lại thông qua Cố Nguyệt Hoài lấy trở về món quà mà anh ta đã đưa đến nhà họ Cố với danh nghĩa cảm ơn Cố Đình Hoài chứ . Giờ đây , Điền Tĩnh lại lừa anh ta như thế, làm sao anh ta có thể bỏ qua cho cô ta được chứ ?

 

Loading...