Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 314

Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:55:46
Lượt xem: 49

Cố Nguyệt Hoài không để tâm, tiếp tục bón từng miếng thịt gà đã cắt nhỏ vào miệng Yến Thiếu Đường. Cô bé ăn ngon lành, cái miệng nhỏ hồng hồng, còn hơi bóng loáng.

“Cô... có đối tượng lúc nào vậy?” Sau khi ăn xong, Hạ Lam Chương nhìn Cố Nguyệt Hoài dịu dàng bón cơm cho Yến Thiếu Đường, trong lòng không khỏi cảm thán. Một luồng ánh sáng mềm mại phản chiếu trên người cô, khiến anh không nhịn được mà hỏi.

Cố Nguyệt Hoài dừng một chút, rồi mỉm cười đáp:

“Đã rất lâu rồi.”

Đúng là rất lâu rồi, là ở trong lòng cô thật lâu , nhưng cô lại chưa từng thổ lộ nỗi lòng với người đó .

Nga

Mãi cho đến khi cô từ tháp ngà người đó vì cô dựng lên nhảy xuống , đã ch.ế.t , cô cũng chưa đồng ý cùng người đó ở bên nhau , cô không muốn vì chính mình mà khiến gia đình anh xảy ra bất hòa . Cô đã làm anh tổn thương đủ nhiều , một người luôn mang trong mình hận thù và quyết tâm liều ch.ế.t để báo thù rửa hận sao có thể cùng một cái người vô cùng tốt như anh ở bên nhau . Cô khi đó ... không xứng ! Cũng không thể cho anh hạnh phúc , hà tất phải kéo anh cùng cô xuống địa ngục đâu .

Hạ Lam Chương im lặng, ngồi một lúc rồi mới lên tiếng: "Tôi phải về rồi, hôm nay cảm ơn cô đã chiêu đãi, tay nghề của cô thật sự rất tuyệt vời. Sau này, anh trai của Thiếu Đường cưới được cô, quả là hưởng phúc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/314.html.]

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười cong khóe môi: "Vậy tôi sẽ không tiễn anh nữa."

Hạ Lam Chương khẽ gật đầu, rồi lên xe đạp rời đi.

Cố Nguyệt Hoài rửa sạch nồi niêu bát đĩa, sau đó ôm Yến Thiếu Đường đến chô chăn nuôi . Khi thấy cô bé có vẻ buồn ngủ, cô thông báo qua một tiếng với Vương Bồi Sinh rồi đặt Thiếu Đường lên giường đất trong văn phòng, đắp chăn cho cô bé. Đợi cho cô bé ngủ say, cô mới ra ngoài tiếp tục công việc.

Để hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt, Cố Nguyệt Hoài không hề phân tâm, quyết tâm đẩy nhanh tiến độ.

Trong khi đó, Hạ Lam Chương đang đạp xe về nhà. Khi chuẩn bị đến công xã Hoàng Oanh , anh đột nhiên bị gọi lại.

" Đồng chí ! Đồng chí, anh chờ một chút !" Một giọng nữ trẻ vang lên.

Hạ Lam Chương quay lại, ngạc nhiên nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng, đôi mắt như hạnh đào. Anh hơi lạ bèn hỏi : "Cô đang gọi tôi à ? Chúng ta có quen không ?"

Điền Tĩnh quan sát Hạ Lam Chương một chút, rồi nhìn chiếc xe đạp của anh, sau khi nhận ra đó là chiếc xe cô ta đã thấy trong sân nhà Cố Nguyệt Hoài, cô mới mỉm cười nói: "Đồng chí, tôi là hàng xóm của Nguyệt Hoài, tôi là Điền Tĩnh. Tôi vừa thấy chiếc xe đạp của anh, anh đang… về nhà sao?"

Loading...