Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 307

Cập nhật lúc: 2024-12-10 13:17:01
Lượt xem: 52

Tại sao lại mang theo Yến Thiếu Đường? Đương nhiên là để tìm một lý do khéo léo nhằm từ chối Hạ Lam Chương.

Em gái của vị hôn phu.

Cố Nguyệt Hoài ôm Yến Thiếu Đường, bước chân chậm rãi, đi đi dừng dừng, qua hồi lâu mới tới được tiệm cơm quốc doanh của công xã Hoàng Oanh.

Hạ Lam Chương đứng ở cửa tiệm, ánh mắt không ngừng dõi về phía xa, đôi lúc lại cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, vẻ mặt lộ rõ sự sốt ruột. Có lẽ hắn lo nàng không đến, hoặc sợ đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng, ngay khi trông thấy Cố Nguyệt Hoài ôm Yến Thiếu Đường xuất hiện ở đầu đường, sự lo lắng trong mắt hắn lập tức tan biến, thay vào đó là niềm vui sướng khó giấu nổi.

"Đồng chí Cố!" Hạ Lam Chương chạy nhanh đến chào đón, khi nhìn thấy Yến Thiếu Đường cũng không có vẻ gì ngạc nhiên, chỉ mỉm cười nói: "Đây là em gái của cô phải không? Cô bé xinh xắn quá, để anh trai cho em chút kẹo nhé."

Anh rút từ trong túi áo ra hai chiếc kẹo sữa đại bạch thỏ.

Nga

Cố Nguyệt Hoài hơi ngạc nhiên nhìn anh, một người đàn ông cao lớn thế mà ra ngoài lại mang theo kẹo ?

Hạ Lam Chương nhận thấy ánh mắt cô, hơi xấu hổ, cúi đầu một chút rồi giải thích: "Tôi... tôi thích ăn đồ ngọt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/307.html.]

Cố Nguyệt Hoài bật cười, đáp: "Vào đi, hôm nay tôi mời, anh đừng giành với tôi."

Trên người cô vẫn còn chút phiếu lương thực, tuy không nhiều nhưng đủ để ăn một bữa ở tiệm cơm quốc doanh.

Hạ Lam Chương mỉm cười, không nói gì thêm. Hai người bước vào trong, tìm chỗ ngồi rồi gọi món ăn từ bảng đen. Còn chưa kịp ngồi yên, Cố Nguyệt Hoài đã lấy tiền ra đưa cho anh.

Hạ Lam Chương hơi khựng lại, hắn vốn nghĩ sẽ nói điều gì khác, nhưng nhìn thấy sự kiên định trong ánh mắt của Nguyệt Hoài, đành chỉ cười khổ, rút từ trong túi ra tờ giấy vay nợ.

Tờ giấy vay nợ với những nếp gấp rõ ràng, đủ để thấy rằng chủ nhân của nó thường xuyên lật xem. Khi đưa giấy cho Cố Nguyệt Hoài, trong lòng Hạ Lam Chương vẫn còn chút luyến tiếc không nỡ. Hắn chẳng buồn đếm xem số tiền có bao nhiêu, chỉ tùy ý nhét vào túi áo trên .

Anh mỉm cười trêu: "Tôi mới kiếm được một khoản lớn, đợi chút nữa tính tiền, cô đừng tranh với tôi nhé."

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, tay sờ nhẹ lên đầu Yến Thiếu Đường, định giới thiệu lại thì đột nhiên có bóng người xuất hiện, ngay sau đó là một giọng nói nghẹn ngào nhưng đầy phẫn nộ vang lên: "Cô là ai? Tại sao cô lại ăn cơm với Đồng chí Hạ ?!"

Đuôi lông mày Cố Nguyệt Hoài khẽ giật mình, cô liếc nhìn Yến Thiếu Đường rồi lập tức chắn phía sau, ngước mắt nhìn người vừa xuất hiện.

Vừa nhìn thấy người đến là ai , cô sửng sốt một chút .

Loading...