Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 296
Cập nhật lúc: 2024-12-08 17:03:54
Lượt xem: 57
" Cố Duệ Hoài, mày nghe đây ! Nếu biết mày là cái loại vô ơn, độc ác, tao đã ném mày xuống hầm cầu ngay từ khi mày mới ra đời rồi ! Nguyệt Hoài đã vì mày mà cố gắng như thế còn chưa đủ sao? Mày nghĩ vì sao mày còn giữ được cái chân này ?"
" Vì một con đàn bà mà trèo núi bắt thỏ hoang, suýt nữa bị sói cắn chết, cả nhà phải nháo nhào lo cho mày ! Cố Duệ Hoài , mày sống đến giờ là nhờ ai ? Nói thử xem , mày có đáng thương hay không ? Tao nhìn mà cũng phải thấy nhục thay cho mày đấy!"
Cố Chí Phượng vừa mắng vừa đánh, tiếng tay vung xuống lưng vang dội. Nhưng Cố Duệ Hoài vẫn cứng đầu, chẳng hề kêu lấy một tiếng, như một khúc gỗ không chịu gãy .
Cố Nguyệt Hoài đã bảo Cố Tích Hoài ôm Yến Thiếu Đường trở vào buồng trong từ lúc ông bắt đầu đánh. Cô đứng lặng, ánh mắt bình thản nhìn từng cú đánh giáng xuống người anh hai.
Cố Duệ Hoài vì Điền Tĩnh mà trở nên cố chấp đến mức sinh lòng oán hận với chính cha đẻ của mình. Điều này khiến cô không khỏi tự hỏi: tại sao đời này anh hai lại thay đổi đến thế? Đời trước, anh hai yêu Điền Tĩnh rất đỗi kìm chế, chưa bao giờ bộc lộ chấp nhất kiên định như thế này .
Cô khẽ nhíu mày, suy tư. Đời này, có quá nhiều biến số. Nhưng điều duy nhất khiến tình cảm của Cố Duệ Hoài bùng lên mãnh liệt như vậy có lẽ chính là chuyến đi tới trung tâm y tế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/296.html.]
Nga
Đời trước, anh hai hiểu rõ vị trí của mình. Anh chưa từng thổ lộ vì biết Điền Tĩnh chỉ coi anh như một người anh trai, chẳng hề có chút tình cảm nam nữ. Nhưng đời này, cô ta lại chủ động chăm sóc anh. Điều này trong mắt anh là một bước đột phá, cũng là ánh sáng hy vọng giúp anh ta kiên trì.
Giờ phút này, Cố Nguyệt Hoài không biết nên khóc hay cười.
Cô muốn báo thù, đương nhiên sẽ không bỏ qua Điền Tĩnh, nhưng hôm nay, anh hai cô lại chắn trước mặt Điền Tĩnh, không chút kẽ hở nào.
Rõ ràng điều này khiến quá trình báo thù của cô càng thêm khó khăn. Liệu cơ hội duy nhất để xoay chuyển mọi thứ có phải chỉ đến khi Điền Tĩnh lấy chồng? Lúc đó Cố Duệ Hoài mới hết hy vọng? Anh hai ... anh ấy sẽ buông tay sao ?
Cố Nguyệt Hoài nhìn Cố Duệ Hoài đang nghiến răng, kiên quyết không cầu xin, trong lòng bỗng nảy sinh một loạt thắc mắc và hoài nghi.
Cuối cùng, không thể nhẫn nhịn thêm, Cố Đình Hoài đưa tay ngăn cản: "Cha, sức lực dùng vào công việc đi, đánh con trai mà dùng sức như vậy có phải quá lãng phí không? Thân thể lão nhị vẫn chưa hoàn toàn bình phục , nếu lại đánh hỏng rồi còn không phải lại phải đổ tiền vào chữa cho nó ?."