Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 293
Cập nhật lúc: 2024-12-08 16:34:09
Lượt xem: 79
Tuy nhiên, vào những năm 1970, bông phải mua qua phiếu cung ứng, với giá rất cao, vì vậy không phải ai cũng có thể may quần áo mới thường xuyên.
Cố Nguyệt Hoài nhớ không lầm, giá bông lót lúc này khoảng một đồng hai một cân.
Bông lót là bông đã qua gia công, có thể sử dụng ngay.
Nga
Yến Thiếu Đường còn nhỏ, vóc dáng không cao, làm một bộ áo bông, quần bông cho cô bé chỉ cần khoảng một cân bông lót, nhưng không có phiếu bông thì không thể làm được.
Hay là… cô nên trồng chút bông nhỉ?
Cố Nguyệt Hoài bắt đầu nghĩ ngợi, nghiêm túc cân nhắc việc trồng bông trong không gian Tu Di.
"Bé à, em học may quần áo từ bao giờ thế?" Cố Đình Hoài, đang trò chuyện cùng Cố Tích Hoài trên giường, không khỏi ngạc nhiên khi thấy em gái mình thuần thục đo kích thước cho Yến Thiếu Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/293.html.]
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười đáp: "Em biết làm nhiều thứ lắm, anh đừng xem thường em gái mình."
Biết làm nhiều thứ sao? Đúng vậy, rất nhiều.
Đời trước, khi người nhà lần lượt qua đời, cô sống lay lắt dưới sự che chở của hắn . Mỗi ngày, cô chìm đắm trong việc học, không ngừng bổ sung những kỹ năng đã bỏ lỡ trong thời trẻ do lười biếng. Cô thậm chí còn học vượt cả nhu cầu, học càng nhiều , không ngừng phong ohus chính mình , luôn chuẩn bị sẵn sàng để chờ cơ hội báo thù. Những điều này không chỉ giúp cô luôn sẵn sàng trong bất kì hoàn cảnh nào , đối mặt với kẻ thù mà còn là để làm tê liệt cảm xúc, tránh để nỗi đau bức bách cô đến mức tự hủy hoại bản thân.
Cô từng theo dõi Điền Tĩnh từng bước, ngày này qua ngày khác. Nhưng bất hạnh thay, Điền Tĩnh quá mạnh mẽ, leo lên đỉnh cao mà cô không bao giờ với tới được.
Cô ở kiếp trước nhìn Điền Tĩnh đứng ở trên đỉnh cao nhân sinh , kỳ thật đã nhận ra báo thù là vô vọng , thậm chí hy vọng báo thù đã tan biến . Nhưng vào lúc đó , Điền Tĩnh chuyển mục tiêu sang Yến gia , sang hắn. Để bảo vệ người cuối cùng trên thế gian yêu cô , che chở cho cô không vì bất cứ điều gì , Cố Nguyệt Hoài đưa ra quyết định , từ trong " tháp ngà voi " nhảy xuống, khép lại một cuộc đời bi thảm nhưng lại khiến nàng mỉm cười ra đi .
Nghĩ lại những điều đó, tay cô khẽ run, cơ thể lạnh lẽo, đôi môi tái nhợt. Dù đã trưởng thành hơn, nhưng mỗi lần hồi tưởng quá khứ, cô vẫn cảm thấy như rơi vào vực thẳm.
Câu trả lời nhẹ nhàng của Cố Nguyệt Hoài lọt vào tai Cố Đình Hoài lại khiến anh cảm thấy khó chịu. Cố Tích Hoài cũng mấp máy môi, ánh mắt phức tạp.