Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 264
Cập nhật lúc: 2024-12-05 15:47:53
Lượt xem: 52
Nghĩ vậy , cô không khỏi băn khoăn liệu nước giếng có thể chữa trị được tổn thương não của cô bé hay không, liệu cô bé có thể hồi phục như trước đây không .
Ý nghĩ này khiến Cố Nguyệt Hoài hô hấp hơi chậm lại , có chút hưng phấn .
Tuy nhiên, cô nhanh chóng xua đi suy nghĩ này . Cô không thể kỳ vọng quá nhiều, vì kỳ vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
Cố Nguyệt Hoài mím chặt môi, chỉnh lại góc chăn cho Yến Thiếu Đường, rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng, Cố Nguyệt Hoài dẫn Yến Thiếu Đường đến khu chăn nuôi để tiếp tục công việc. Cô vẫn còn bốn bức tường phải vẽ xong trong vòng nửa tháng. Những bức tranh tường này không chỉ là tâm huyết của cô, mà còn là cơ hội lớn để cô có thể giành được công việc.
Cô nhớ rõ, khi mỗi đại đội hoàn thành tranh tường, công xã sẽ cử người đến tuyên truyền. Một nhóm cán bộ đoàn công xã sẽ ngồi trên xe tuyên truyền, phát loa lớn để thông báo. Sau đó sẽ tổ chức triển lãm để khen ngợi các đại đội. Nếu cô làm tốt công việc này, có thể vượt qua các đại đội khác, từ đó năng lực của cô sẽ được nhiều người chú ý. Cô thậm chí có thể trở thành một đại biểu tuyên truyền, khi ấy cơ hội công việc sẽ mở rộng, việc sắp xếp công tác sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tuy nhiên, đến giữa trưa, khi đang làm việc, Yến Thiếu Đường có vẻ hơi buồn ngủ, vì vậy Cố Nguyệt Hoài ôm cô bé về nhà. Vừa đặt cô bé vào chăn, chuẩn bị nấu cơm trưa cho bản thân, cô bỗng thấy Cố Tích Hoài vội vã chạy về nhà, thở hổn hển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/264.html.]
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, rót một chén nước giếng từ không gian cho anh, rồi nghi ngờ hỏi: " Anh ba, sao anh lại vội vã về vậy ? Anh hai có chuyện gì không?"
Cố Duệ Hoài có Điền Tĩnh ở bên cạnh, chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu.
Cố Tích Hoài nhận lấy chén nước, uống một hơi cạn sạch, rồi từ từ bình tĩnh lại. Anh nhìn Cố Nguyệt Hoài một lát, sau đó trầm ngâm nói: "Là bà ta, người phụ nữ kia, bà ta đến trạm y tế thăm anh hai."
Nga
Cố Nguyệt Hoài khựng lại, đôi chân mày cô nhíu chặt. Hôm qua, cô vừa khéo moi được chút tin tức liên quan đến Lâm Cẩm Thư từ miệng Diêu Mỹ Lệ. Hôm nay, bà ta lại chủ động đến thăm anh hai ? Làm sao bà ta biết được chuyện Cố Duệ Hoài đang nằm viện ?
Cố Tích Hoài trầm giọng hỏi :
"Em có biết người mà anh đang nói đến là ai không?"
Cố Nguyệt Hoài cong môi cười, nhẹ giọng đáp:
" Chẳng lẽ ' người phụ nữ kia ' không phải là người mà trong lòng mấy anh em chúng ta đều biết là ai nhưng lại không muốn nói ra sao ?"