Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 262

Cập nhật lúc: 2024-12-05 15:12:38
Lượt xem: 44

Trần Nguyệt Thăng định nói gì đó, nhưng đột nhiên anh ta nhíu mày, nghi ngờ hỏi: “Cô vừa nói cái gì? Làm sao cô biết Tiểu Tĩnh không có mặt ở đại đội mấy ngày nay?”

Cố Nguyệt Hoài tỏ vẻ kinh ngạc: “Cô ta thật sự không có ở đại đội sao? Chẳng lẽ cô ta đi xem mắt rồi sao?”

Trần Nguyệt Thăng hơi khó chịu, lên tiếng: “Cô có thể đừng mở miệng là nói xấu người khác được không? Tiểu Tĩnh đi thăm người thân ở huyện Thanh An, cô hẳn là cũng biết chị của cô ấy được gả đến đó đi .”

Nga

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, cười khẽ, vẻ mặt như thể đang chế giễu: “ Thăm người thân sao ? Điền Tĩnh đã nói với anh như vậy à ?”

Thực ra, cô rất tò mò không biết Điền Tĩnh đã thuyết phục Trần Nguyệt Thăng như thế nào mà anh ta lại để cô ta đi chăm sóc tình địch của anh ta ,  kẻ còn đang ' vô pháp tự gánh vác ' nằm trên giường bệnh  . Hóa ra là đánh cờ hiệu cảm tình . Vậy là mấy ngày nay , Điền Tĩnh không về đại đội sản xuất Đại Lao Tử mà cứ ở lại huyện Thanh An sao ?

Trần Nguyệt Thăng nghe xong , nghi ngờ nhìn thẳng vào Cố Nguyệt Hoài : “Cô nói vậy là có ý gì?”

Cố Nguyệt Hoài cười nhẹ, giọng điệu có vẻ đầy ẩn ý: “Không có ý gì cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/262.html.]

Nói xong , cô định quay người rời đi , nhưng Trần Nguyệt Thăng lại kéo cô lại . Dù anh ta cũng là một kẻ luyến ái não , nhưng vẫn chưa đến mức ngu ngốc như Cố Duệ Hoài . Dù là chuyện liên quan đến Điền Tĩnh , anh ta vẫn không hề mù quáng quá mức , vẫn có năng lực lý giải nhận thấy sự khác thường trong câu nói của người khác . Giọng anh ta nghiêm túc : “Cô nói rõ ràng đi, có phải cô đã thấy Tiểu Tĩnh ở huyện Thanh An không?”

“Đúng vậy, cô ta nói bảo anh tránh xa góa phụ Lý một chút, không thì cô ta sẽ lao vào trong lòng người đàn ông khác.” Cố Nguyệt Hoài hất tay Trần Nguyệt Thăng ra, quan sát vẻ mặt khó chịu của anh ta, trong lòng cảm thấy một chút khoái chí.

Nói xong, Cố Nguyệt Hoài cầm sổ chấm công rồi rảo bước đi về phía Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài.

Hai người muốn nói lại thôi , nhìn cô một cái rồi lại nhìn Trần Nguyệt Thăng , người vẫn đang đứng bên đống cỏ khô , ánh mắt đăm đăm nhìn theo bóng dáng Cố Nguyệt Hoài .

“ Bé à … em và Trần …” Cố Đình Hoài nhíu mày, vẫn là hỏi ra ngoài miệng nghi ngờ trong lòng. Anh không muốn em gái mình có bất kỳ mối quan hệ nào với Trần Nguyệt Thăng, vì dù sao, tình cảm anh ta dành cho Điền Tĩnh đã rõ ràng như ban ngày.

Khóe môi Cố Nguyệt Hoài khẽ cong lên, cô hờ hững đáp: “Trải qua nhiều chuyện như vậy, em không còn thích anh ta nữa.”

Còn hận thì không kịp, làm sao có thể tiếp tục thích anh ta được?

Loading...