Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 220
Cập nhật lúc: 2024-12-02 12:57:10
Lượt xem: 42
"Trang sức ạ?" Cố Đình Hoài nhìn cha, vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Quả thật bà nội có rất nhiều đồ trang sức quý, nhưng đều đã bị mang đi từ lâu, ngay cả nhà thờ tổ họ cũng không giữ được, huống chi là đồ trang sức! Tại sao anh lại không biết trong nhà còn đồ trang sức nhỉ?
Cố Chí Phượng tức giận trợn mắt nhìn anh: "Làm sao, con không tin cha à?"
Khóe miệng Cố Đình Hoài giật giật, không hỏi thêm gì nữa.
Cố Nguyệt Hoài đang bón mì cho Yến Thiếu Đường, đột nhiên lên tiếng: "Hai ngày nay Điền Tĩnh có đến trung tâm y tế không ạ?"
Nghe câu hỏi của Cố Nguyệt Hoài, cả Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đều cảm thấy không vui.
Cố Chí Phượng hừ lạnh, bưng bát mì lên húp một ngụm, rồi lại uống thêm một chút nước lèo. Đang ngon lành như vậy, sao lại phải nhắc đến Cố Duệ Hoài làm gì cho mất vui?
Cố Nguyệt Hoài nhìn về phía Cố Đình Hoài, cô thực sự rất tò mò không biết trong hai ngày cô đi thành phố Chu Lan, Điền Tĩnh đã làm gì.
Cuối cùng, Cố Đình Hoài không chịu nổi sự im lặng, đành cười gượng: "Ngày em đi, Điền Tĩnh mang đồ đến gặp lão nhị."
"Ồ?" Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lấp lánh, ngữ khí không giấu được sự tò mò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/220.html.]
Cố Đình Hoài không giấu giếm gì, kể lại toàn bộ sự việc ngày hôm đó.
Nga
Hóa ra, khi Cố Đình Hoài đi làm không lâu, Điền Tĩnh lo lắng tìm đến, nước mắt lưng tròng. Nếu không biết chuyện cô ta không thích Cố Duệ Hoài, có lẽ ai cũng sẽ nghĩ hai người họ có tình cảm gì đó.
Điền Tĩnh liên tục nói rằng chính vì cô ta mà Cố Duệ Hoài mới bị thương, nên dù thế nào cũng phải đi xem anh ấy. Không còn cách nào khác, anh đành phải xin nghỉ và đưa cô ta đến trung tâm y tế trong huyện.
Cố Duệ Hoài vốn là người không chịu nhàn rỗi, chân bị thương, không thể cử động nên dễ cáu kỉnh. Khi vừa nhìn thấy Điền Tĩnh, cả người anh như bừng tỉnh, dáng vẻ tràn đầy sức sống khiến Cố Đình Hoài nhìn mà tâm sinh lạnh lẽo.
Khi Điền Tĩnh thấy chân Cố Duệ Hoài bị thương, cô ta không ngừng khóc. Dáng vẻ chân thành đến mức những bệnh nhân khác trong phòng cũng phải hỏi thăm Cố Chí Phượng, vì họ nghĩ cô ta là con dâu chưa vào cửa của nhà ông ấy. Họ còn không ngớt lời khen ngợi cô con dâu tương lai này thật có tình có nghĩa.
Cố Chí Phượng tức giận đến mức đỏ mặt, nhưng lại không thể lớn tiếng với một cô gái như Điền Tĩnh.
Cố Đình Hoài cũng cảm thấy tình huống không ổn, nhưng đương sự lại không hề cảm thấy vậy.
Điền Tĩnh lấy ra một ít đường đỏ và bánh ngô do chính cô ta làm, rồi nhét ba đồng vào tay Cố Duệ Hoài, nói rằng đây là tiền cô ta tiết kiệm được, người nhà không biết, vì anh ta chữa bệnh tốn tiền nên cô ta mới lấy ra hết.
Cử chỉ này khiến Cố Duệ Hoài hoàn toàn tan chảy trước sự chăm sóc dịu dàng của Điền Tĩnh.