Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 216

Cập nhật lúc: 2024-12-02 12:28:19
Lượt xem: 37

Buồn là vì chiếc đồng hồ mà anh chăm chút hàng ngày lại nhanh chóng thuộc về người khác.

Vui là vì anh tin tưởng vào nhân phẩm của Cố Nguyệt Hoài, tin rằng chiếc đồng hồ ấy sẽ được cô yêu quý và chăm sóc.

Cố Nguyệt Hoài bật cười, nghĩ một lát rồi tháo đồng hồ ra khỏi tay, đưa cho Trình Lăng:

"Tôi thấy anh có tình cảm rất sâu sắc với chiếc đồng hồ này, nhưng vì không còn cách nào khác nên mới phải bán đi. Anh đã cứu Thiếu Đường, chuyện này có bao nhiêu tiền cũng không thể đền đáp. Này, trả lại cho anh, vật về chủ cũ."

Một chiếc đồng hồ không chỉ để báo đáp ân tình của Trình Lăng mà còn có thể giành được nhiều thiện cảm của anh hơn, cớ sao lại không làm?

Trình Lăng vội vàng lắc đầu từ chối:

"Không được đâu, vốn dĩ bán đi đã rất đau lòng rồi. Nếu cô đưa lại cho tôi, tôi vẫn sẽ bán nó lần nữa để trả nợ thôi. Cứ để nó ở lại với cô thì tốt hơn."

Anh dừng lại một chút, vẻ mặt nghiêm túc hơn:

"Đồng chí Cố, tôi xin nhận tấm lòng của cô. Cảm ơn cô rất nhiều."

Cố Nguyệt Hoài thấy anh nói rất chân thành, không hề giả dối, nên cũng không kiên trì nữa.

Sau khi cả hai trao đổi ánh mắt và nở một nụ cười, Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ một chút rồi nói thêm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/216.html.]

"Đồng chí Trình là người thành thật, rất đáng để kết giao. Nhà tôi ở đại đội sản xuất Đại Lao Tử, huyện Thanh An, nếu sau này gặp khó khăn, anh có thể đến tìm tôi."

Nga

Trình Lăng ngạc nhiên, nhìn Cố Nguyệt Hoài một lát rồi nói:

"Vậy tôi xin cảm ơn đồng chí Cố trước."

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, ôm Yến Thiếu Đường rời đi.

Trình Lăng tiễn hai người đến cửa, mãi cho đến khi không còn thấy bóng dáng họ nữa, anh mới quay vào.

Vừa bước vào nhà, Trình Lăng đã nghe thấy giọng nói chua chát của em gái Trình Cầm:

"Cha vừa mất, ngày nào người đòi nợ cũng đến cửa, vậy mà anh vẫn có thời gian hẹn hò với phụ nữ à? Anh cả, anh có xứng đáng với bọn em không?"

Trình Lăng nhắm mắt lại, không phản bác lời nói của cô em gái.

Anh không biết liệu việc anh kiên trì như vậy mỗi ngày có đáng giá hay không.

Cố Nguyệt Hoài rời khỏi khu Đề Quang, trở về khách sạn, trả phòng và dẫn Yến Thiếu Đường đến ga tàu.

Một ngày có vài chuyến tàu từ thành phố Chu Lan về huyện Thanh An, hai người đến ga đợi khoảng một tiếng mới có thể lên tàu. Vì có Yến Thiếu Đường đi cùng, Cố Nguyệt Hoài đã hào phóng mua vé giường nằm.

Toa xe có giường nằm đắt hơn vé ghế cứng thông thường 50 xu, nhưng điều kiện thoải mái hơn, còn có bình giữ nhiệt chứa nước nóng và tách trà. Sau khi pha trà, hương thơm tràn ngập khắp không gian, dễ chịu hơn nhiều so với toa xe ghế cứng có mùi lạ lùng.

Loading...