Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1336
Cập nhật lúc: 2025-03-05 18:35:38
Lượt xem: 8
Bà ta càng diễn lại càng hăng , vừa nói vừa vỗ n.g.ự.c dậm chân, nước mắt nước mũi giàn giụa, khóc lóc như thể bị dồn đến bước đường cùng. Nhưng đôi mắt kia lại sáng quắc lên, chẳng hề có chút đau lòng hay khổ sở thực sự, mà chỉ toàn toan tính . Càng gào, giọng bà ta càng lạc đi, sau khi chửi mắng Bạch Mân không tiếc lời lại chuyển sang lôi kéo tranh thủ đồng tình của mọi người :
"Trời ơi là trời! Mọi người mau tới mà xem! Nhà họ Cố bắt cóc con gái nhà lành, còn xúi giục nó cắt đứt quan hệ với cha mẹ! Con ơi là con! Sao con nhẫn tâm vậy? Cha mẹ già yếu, vất vả nuôi con bao nhiêu năm, giờ con quay lưng nói bỏ mặc là bỏ mặc sao?"
Nói rồi, bà ta bất ngờ ngồi bệt xuống đất, hai tay đ.ấ.m thình thịch vào ngực, giãy giụa như thể đang chịu oan khuất tày trời. Đám đông xung quanh bắt đầu xì xào, có kẻ lắc đầu ngán ngẩm, có người lại khe khẽ bàn tán, nhưng chẳng ai bước lên can ngăn.
Thấy vậy, Từ Đông Mai càng diễn càng nghiện , giọng khản đặc nhưng từng câu từng chữ lại sắc bén, cay nghiệt đến cực điểm:
Nga
"Mọi người mau lại đây mà xem ! Cái thứ con gái lăng loàn này, chưa có lễ hỏi đã vội bám riết lấy đàn ông ! Nhà họ Bạch tôi bị nó làm mất hết mặt mũi rồi ! Nuôi nó bao nhiêu năm chẳng bằng nuôi một con ch.ó! Ít ra chó còn biết vẫy đuôi với chủ, còn nó thì sao? Vừa có chỗ dựa liền trở mặt, vội vàng phủi sạch quan hệ ! Ông trời ơi, sao lúc trước tôi lại có mắt như mù , còn nuôi nấng cái loại nghiệt súc này cơ chứ!"
Vừa rít lên, bà ta vừa đập mạnh tay xuống đất, nước mắt tuôn như suối, dáng vẻ bi thương đến cực điểm. Nhưng ai tinh ý đều hiểu rõ, đây chẳng qua chỉ là màn ăn vạ có chủ đích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1336.html.]
Bà ta không chỉ muốn bôi nhọ danh dự của Bạch Mân, mà còn cố tình làm lớn chuyện để ép nhà họ Cố phải ra mặt. Một khi danh tiếng của Bạch Mân bị hủy hoại trước mặt bao nhiêu người, cô sẽ chẳng còn chỗ đứng, chẳng ai dám giúp cô. Khi ấy, cô còn có thể đi đâu ngoài việc quay về tay bà ta?
Nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Mục đích thực sự của Từ Đông Mai không chỉ là kéo Bạch Mân về, mà còn muốn đẩy mọi chuyện lên đến đỉnh điểm. Bà ta hiểu rõ, chỉ cần làm đủ ầm ĩ, nhà họ Cố dù có cứng rắn đến đâu cũng sẽ bị ép phải dàn xếp hoà giải . Lúc đó , hoà giải như thế nào còn không phải do bà ta nặn tròn bóp dẹt sao ?
Tiền !
Tiền, đó mới là thứ bà ta nhắm đến.
Còn bao nhiêu tiền ? Dĩ nhiên là càng nhiều càng ít !