Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1179
Cập nhật lúc: 2025-02-06 16:02:33
Lượt xem: 2
Cố Chí Phượng để ý hành động của con gái , thấy cô chuẩn bị ra ngoài bèn nghi hoặc hỏi: "Bé, tới giờ ăn cơm rồi, con định đi đâu thế?"
Cố Nguyệt Hoài nén suy nghĩ lo lắng trong lòng xuống , đáp lời lão cha : "Con đi tìm anh cả, anh ấy đi lâu quá rồi."
Nga
"Không sao đâu, nó lớn như vậy rồi, còn có thể đi lạc sao? Con ngồi xuống ăn cơm đi. Khi nào nó muốn về thì sẽ về. Có khi giờ này nó đang cùng Tiểu Bạch trên đường về đây đấy." Cố Chí Phượng không tỏ ra chút lo lắng nào cho Cố Đình Hoài.
"Mọi người ăn trước đi." Cố Nguyệt Hoài lắc lắc đầu, kiên quyết ra ngoài một chuyến , cô khoác thêm áo ngoài rồi chuẩn bị ra cửa.
Cô cầm đèn pin trong tay , vừa vén rèm thì nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài. Cô chiếu đèn pin nhìn đến phương hướng nới phát ra tiếng bước chân , Cố Nguyệt Hoài thấy Cố Đình Hoài đang trở về, bên cạnh là một bóng hình mảnh khảnh , không ai khác chính là Bạch Mân .
Nhưng Cố Nguyệt Hoài cứ có cảm giác có điều gì đó là lạ , cô tập trung nhìn kỹ , sau đó phát hiện Cố Đình Hoài người là về rồi , nhưng không phải tự đi về , mà là được Bạch Mân dìu về .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1179.html.]
Cố Nguyệt Hoài mím môi, bước nhanh tới, đôi mày nhướng cao nhìn Cố Đình Hoài. Trên mặt anh vẫn còn vết thương cũ, không thấy có thêm vết thương mới. Tuy vậy, chân trái của anh lại khập khiễng, lần gần đây nhất Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy anh cả cũng không bị như vậy , dường như bị trật do vấp ngã . Đây là có chuyện gì xảy ra rồi ?
Giọng cô trầm thấp, pha chút cảm giác khó chịu : "Sao lại thế này?"
Cố Đình Hoài thấy cô, nghe giọng nói cũng biết Cố Nguyệt Hoài là lo lắng : "Không, không có gì đâu. Trời tối, đường trơn, anh trượt chân , chỉ là trật chân, nghỉ ngơi hai ngày là ổn. Thật sự không sao."
Cố Nguyệt Hoài không nói gì, cũng không biết là có tin lời anh cả nói hay không , cô quay sang nhìn chằm chằm Bạch Mân chờ đáp án.
Bạch Mân cắn môi, định nói gì đó nhưng lại bị Cố Đình Hoài kéo tay, ra hiệu im lặng.
Cố Nguyệt Hoài thấy vậy, mắt thoáng híp lại, nhưng không hỏi thêm, chỉ nói: "Hai người vào nhà đi. Cơm tất niên đã nấu xong, mọi thứ cũng đã sẵn sàng , chỉ chờ hai người thôi. Hôm nay là đêm giao thừa, chúng ta không nói chuyện khác."
Cố Đình Hoài thở phào nhẹ nhõm, quay sang mỉm cười với Bạch Mân: "Đi thôi Tiểu Mân, vào nhà ăn cơm. Hôm nay có sủi cảo, em ăn nhiều một chút. Ăn xong rồi, chúng ta nói chuyện sau."