Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1169

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:24:50
Lượt xem: 15

Cố Đình Hoài lúc này vừa dán xong câu đối, quay lại thì thấy Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ. Anh cười nhạt, giọng điệu vô cùng hòa nhã:

"Ồ, đồng chí Vạn và đồng chí Diêu cũng tới rồi à."

Biểu cảm của anh không hề lúng túng. Ngược lại, bởi vì hôm qua vừa xác định quan hệ với Bạch Mân, tâm trạng anh tốt đến mức tưởng như có thể bay lên. Thậm chí, nhìn những chú heo nái trong đại đội, anh cũng thấy dễ thương.

Vạn Thanh Lam và Diêu Mỹ Lệ đều không phải người không có ánh mắt , chỉ liếc mắt đã nhận ra trạng thái của anh ấy bây giờ hoàn toàn khác với những lần gặp trước kia . Cả người có tinh thần hơn rất nhiều .

"Anh cả Cố." Diêu Mỹ Lệ lên tiếng, giọng nói khách sáo, không còn vẻ ngập ngừng như trước.

Vạn Thanh Lam trong lòng có chút chua xót, chỉ khẽ gật đầu nhìn về phía Cố Đình Hoài, xem như chào hỏi .

Cố Đình Hoài cũng chẳng để tâm, anh nói:

Nga

"Mau vào nhà đi, bên trong đã dọn dẹp xong cả rồi. Nhóm người Lôi Nghị đều ở đây, đang chuẩn bị gói sủi cảo. Nguyệt Hoài, em nấu thêm vài món nhé, chúng ta không thể chỉ ăn mỗi sủi cảo."

Cố Nguyệt Hoài gật đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1169.html.]

"Được ạ."

Lúc đi chợ ở Đại Tập, cô đã mua thêm ít thịt heo và thịt bò, nấu thêm vài món ăn cũng không phải việc khó.

Ba người bước vào nhà. Trong nhà, Lôi Nghị, Kim Xán, Uông Tử Yên mỗi người đang bận rộn một việc. Họ đều là những người xa quê, nhưng nhờ cùng nhau tụ họp tại nhà họ Cố, không khí náo nhiệt khiến nỗi buồn ly biệt dường như tan biến. Tiếng cười nói vang lên không ngớt.

"Nguyệt Hoài về rồi à! Ồ, cả Thanh Lam và Mỹ Lệ cũng tới, hôm nay đông vui thật đấy. Có vẻ cái bàn nhà mình không đủ lớn, may mà em đã chuẩn bị trước. Nhìn ! " Yến Thiếu Ly cười tủm tỉm, vừa nói vừa tự hào chỉ về góc nhà, nơi đặt một chiếc bàn gỗ lớn đã được lau chùi sạch sẽ, sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào .

Cố Nguyệt Hoài nhìn một chút, hơi ngạc nhiên:

"Bàn ở điểm thanh niên tri thức à?"

"Ồ, mắt Nguyệt Hoài tinh thật!" Yến Thiếu Ly đáp, đầy hứng khởi. "Em nghĩ hôm nay đông người, ngồi trên giường đất có nhiều bất tiện. Tiểu Xán nói ở điểm thanh niên tri thức có bàn, bên đó đều sập hết rồi, chẳng ai thu dọn cả. Cuối cùng, Lôi Nghị đã tới và tìm được nó mang về."

"Nhưng khi tìm thấy thì chân bàn đã bị gãy rồi . May mà anh cả Cố đã sửa lại."

"Sao nào ? Đã đến lúc nó phát huy tác dụng rồi đúng không ?"

Yến Thiếu Ly càng nhìn chiếc bàn càng thấy hài lòng, cảm thấy việc tìm được nó từ đống đồ bỏ đi của thanh niên trí thức quả thực là một ý tưởng không tồi.

Loading...