Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1152
Cập nhật lúc: 2025-02-01 10:41:19
Lượt xem: 19
Cố Đình Hoài cúi đầu suy nghĩ một lúc, định bịa một lý do qua loa lấy lệ cho qua chuyện, thì Bạch Mân đột nhiên bước tới, đứng chắn trước mặt anh, nghiêm túc nhìn Cố Chí Phượng .
"Xin lỗi chú, vì cháu nên anh Cố mới đánh nhau." Bạch Mân cắn môi, vẻ mặt đầy áy náy.
Cố Đình Hoài bị thương vì cô là sự thật, cô không muốn anh vừa chịu đau lại còn phải bị trách mắng. Từ nhỏ, gia đình Bạch Mân đã không hòa thuận, khiến cô trở nên nhút nhát. Nhưng từ giờ trở đi sẽ khác , sau sự việc ngày hôm nay , tình cảm và sự chân thành, bao dung của Cố Đình Hoài như tiếp thêm cho cô rất nhiều rất nhiều dũng khí , cô cảm thấy , Cố Đình Hoài đã vì cô nhiều như vậy , vậy cô cũng nên vì Cố Đình Hoài bước ra. Việc cô đứng ra chống đỡ cho Cố Đình Hoài trước sự tra hỏi của Cố Chí Phượng đã thể hiện rất rõ lòng biết ơn và sự trân trọng của cô đối với anh.
Cố Chí Phượng sững sờ trong giây lát, ánh mắt ông liếc qua Cố Đình Hoài như thể tìm kiếm xác nhận. Trong đầu ông thoáng qua một ý nghĩ: Thằng nhóc này vậy mà cũng có ngày vì một người phụ nữ mà đánh nhau ư ? Hôm nay , mặt trời là mọc từ đằng tây phỏng ?
Khụ ! Không phải ông khoe khoang đâu , nhưng hồi còn trẻ, ông cũng là người tinh thông mười tám ban võ nghệ ấy chứ , nhưng chưa từng vì phụ nữ mà xông vào đánh nhau bao giờ .
Vậy mà con trai ông lại làm được việc ông không làm được , tất nhiên là nó không giỏi bằng ông rồi . Nhưng không thể không thừa nhận là nó hơn ông một chút xíu về nhân duyên với phụ nữ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1152.html.]
Nga
Đúng là con hơn cha là nhà có phúc !
Suy nghĩ như vậy , Cố Chí Phượng lại cảm thấy , đàn ông con trai huyết khí phương cương , đánh nhau cũng không có gì là xấu , có lý do chính đáng là được , lúc này thậm chí ông còn hơi hơi có chút tự hào .
Ông khẽ ho một tiếng, rồi bật cười:
"Không sao, bảo vệ phụ nữ là việc nên làm. Chuyện này đến đây thôi , sau này không cần nhắc lại nữa."
Bạch Mân nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm. Cô nhớ lại dáng vẻ Cố Đình Hoài liều mạng bảo vệ mình khi đánh nhau với Hoàng Thịnh, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác ấm áp, biết lòng mình đã tìm được nơi để gửi gắm hạnh phúc , lại còn là chỗ dựa đáng tin cậy . Phải nắm chặt cơ hội , dũng cảm một lần !
Cô hít sâu một hơi, rồi nghiêm túc nói:
"Chú, chú có thể đồng ý cho cháu và anh Cố ở bên nhau được không?"