Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1149

Cập nhật lúc: 2025-02-01 10:38:49
Lượt xem: 21

Tống Kim An đứng một bên không cần xen vào hỏi những câu hỏi vô nghĩa , bởi vì anh ta cũng nghe ra ý tứ trong lời của Cố Nguyệt Hoài.

Anh ta không phải kẻ ngốc, anh ta và Hoàng Thịnh khi ở thủ đô chính là người trong một vòng tròn , giao tình dù không phải thâm sâu nhưng thời gian kết giao không phải là ngắn , đủ để anh ta hiểu rõ đức hạnh và bản tính của Hoàng Thịnh .

Nhưng khi nghe Cố Nguyệt Hoài nói về chuyện gần đây mới gây xôn xao trên huyện về một nữ hộ sĩ trẻ treo cổ tự tử ở bệnh viện , không được phát hiện kịp thời nên người đã ch.ế.t ,Tống Kim An không ngờ rằng Hoàng Thịnh sẽ nhân cơ hội anh ta vắng mặt mà làm ra hành động ngang ngược , trên tay lây dính một mạng người như thế .

Tống Kim An khẽ nhíu mày, nhìn về phía Hoàng Thịnh.

Dẫu sao, mục đích của họ khi xuống nông thôn không phải để gây phiền toái , dính líu đến phụ nữ .

Nga

Việc làm của Hoàng Thịnh khiến Tống Kim An vô cùng khó chịu và bất mãn .

Nếu Hoàng Thịnh thật sự làm ra chuyện như vậy, hậu quả chắc chắn sẽ rất nghiêm trọng, muốn làm cho chuyện này không tiếng động bị trôi vào quên lãng sẽ là một chuyện rất phiền toái .

Hoàng Thịnh tự nhiên cũng hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc . Mặc dù đã cố xử lý mọi chuyện một cách kín kẽ, nhưng hắn ta cũng hiểu một đạo lý là không có bức tường nào không có gió lọt , cho nên khi nghe Cố Nguyệt Hoài nói bóng nói gió , hắn ta vẫn có tất giật mình , không tránh khỏi cảm giác bất an.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1149.html.]

Hắn ta hít một hơi thật sâu , cố làm ra vẻ mình không hiểu Cố Nguyệt Hoài nói gì , vẻ mặt lạnh lùng, liếc nhìn Cố Nguyệt Hoài một cái đầy đe dọa rồi xoay người bỏ đi, để lại một câu :

"Quên đi, con mẹ nó, coi như tôi xui xẻo!"

Cơn giận của Hoàng Thịnh bị cưỡng chế ép xuống , hắn ta hung hùng hổ hổ rời đi. Một trong những nhân vật chính đã rời đi thì trận này còn đánh làm gì , cho nên tất cả cũng lập tức lấy tư thế đầu voi đuôi chuột mà hạ màn .

Vương Phúc đứng dậy, vừa thở dài vừa lắc đầu nói:

"Được rồi, giải tán hết đi."

Nói xong, ông chắp tay sau lưng, bước ra khỏi điểm thanh niên trí thức.

Tống Kim An trầm mặc một lát, định tiến đến bắt chuyện với Cố Nguyệt Hoài, nhưng từ đầu đến cuối, cô chẳng hề để mắt đến anh ta, coi như không hề tồn tại.

Bị thái độ thờ ơ đó làm mất mặt, anh ta cũng không thể mặt dày đi dán m.ô.n.g lạnh được. Anh ta cũng là người có sĩ diện , chân không tiến lên nữa.

Loading...