Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1141
Cập nhật lúc: 2025-01-29 15:38:15
Lượt xem: 19
"Cảm mạo phong hàn và cảm mạo phong nhiệt khác nhau ở chỗ nào? Khi điều trị cần kiêng kỵ gì không?"
"Những yếu tố tăng nguy cơ mắc bệnh hen, ngoài tuổi tác, còn gì khác không? Nguyên nhân là gì?"
"Còn về thuốc điều trị đặc hiệu, em muốn biết thêm…"
Nga
Cố Nguyệt Hoài hỏi rất nghiêm túc, ánh mắt đầy sự tò mò. Học từ lý thuyết trong sách đối với cô thật sự vẫn còn quá sơ sài.
Bạch Mân bất lực, cười khổ: "Nguyệt Hoài, em học nhanh quá. Chị chỉ là y tá, những vấn đề liên quan đến chữa bệnh chuyên sâu thế này chị thật sự không trả lời được. Thế này đi, em ghi lại, đợi chị về hỏi sư phụ giúp em."
Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ một lúc rồi đồng ý, cô cẩn thận viết lại tất cả thắc mắc của mình.
Bạch Mân thấy cô cố gắng như vậy cũng bị lây cảm hứng. Cả buổi chiều, hai người cùng ngồi nghiên cứu và thảo luận trong phòng. Thỉnh thoảng, Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường lại mang vào hai cốc nước đường.
Buổi chiều trôi qua rất nhanh.
Đến chập tối, Bạch Mân đứng dậy chuẩn bị ra về. Cố Nguyệt Hoài nhìn đồng hồ, nói: "Không vội, ở lại ăn cơm tối đã."
Bạch Mân lắc đầu, cười: "Hôm nay là ngày nghỉ, nếu chị không về, người nhà sẽ lo lắng. Không sao đâu, sáng mai chị đến nhà sư phụ hỏi giúp em mấy vấn đề này. Chiều em tan làm, chị lại đến, lúc đó chị sẽ ở lại ăn ké bữa cơm , có được không ?"
Cố Nguyệt Hoài cũng không tiếp tục giữ lại, chỉ gật đầu. Ra ngoài nhìn xung quanh, cũng không thấy bóng dáng Cố Đình Hoài , không biết cơ hội thể hiện đến rồi mà người lại chạy đi đâu mất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1141.html.]
Bạch Mân nhìn ra ý định của Cố Nguyệt Hoài, vội nói:
"Không sao đâu, trời còn chưa tối hẳn, chị có thể tự về nhà được, không cần làm phiền anh cả Cố. Được rồi, chị đi trước đây, em mau vào nấu cơm đi."
Nói xong, cô ấy vẫy tay rồi đi dọc theo con đường nhỏ, dáng hình càng lúc càng xa dần.
Yến Thiếu Ly đứng cạnh Cố Nguyệt Hoài, thở dài:
"Chị Bạch Mân thật sự là một người phụ nữ tốt. Em thật mong chị ấy sớm gả cho anh cả Cố, như vậy chị ấy sẽ không cần nhìn sắc mặt người nhà nữa, cuộc sống chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều."
Cố Nguyệt Hoài chỉ mỉm cười, không đáp lời, rồi quay người bước vào nhà.
Cô vừa đi vừa hỏi:
"Buổi tối em muốn ăn gì? Anh cả chị đâu rồi? Để tí nữa anh ấy về nấu, chị còn hai trang sách vẫn chưa hiểu."
Yến Thiếu Ly ôm Yến Thiếu Đường ngồi trên đầu giường đất , lắc đầu:
"Em không biết, anh cả Cố không nói gì. Em nghĩ là anh ấy chờ chú Cố mãi không thấy về nên đi tìm chú Cố rồi . Nhưng mà , anh ấy đi lâu như vậy, chú Cố chưa trở về , cũng không thấy anh ấy trở về , không biết có xảy ra chuyện gì không nữa ?"
Cố Nguyệt Hoài cau mày, định ra ngoài tìm người.