Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1136
Cập nhật lúc: 2025-01-29 12:49:33
Lượt xem: 25
Cố Nguyệt Hoài ngước nhìn, lông mày hơi nhướng lên. Không thể phủ nhận, ngoại hình của Cố Tích Hoài thực sự rất nổi bật.
Anh có dáng người thon gầy, khí chất cao nhã. Gương mặt thanh tú với đôi mày kiếm và ánh mắt sáng, thêm chiếc áo khoác màu nâu đậm càng tôn lên vẻ tuấn tú, không hề có chút cồng kềnh nào.
Cố Tích Hoài vui vẻ, cúi đầu sờ vạt áo, rồi chống nạnh cười lớn:
"Thế nào? Có phải là rất đẹp trai không?"
Nghe vậy, Yến Thiếu Ly bật cười, nghiêm trang đáp lại với giọng trêu chọc:
"Anh ba Cố, đừng tự đắc quá! Người dựa vào ăn mặc, Phật dựa vào mạ vàng. Đúng là anh rất đẹp trai, nhưng mà... nếu so với anh cả thì…"
Cô ấy bỏ lửng câu nói, nhưng ý tứ thì đã quá rõ ràng.
Nga
Cố Tích Hoài trừng mắt, tức giận:
"Tại sao anh phải so với Yến Thiếu Ngu?"
Yến Thiếu Ly cợt nhả trêu ghẹo ' hoa khổng tước ' Cố Tích Hoài , rồi nháy mắt với Cố Nguyệt Hoài, sau đó lại từ mình vui vẻ cười khanh khách . Niền vui như có sức mạnh lan truyền , Bạch Mân đứng bên cạnh cũng che miệng cười khẽ.
"Hừ, ánh mắt quá kém ! Không biết nhìn hàng ! Quá không thú vị !" Cố Tích Hoài hừ một tiếng, xoay người bước vào phòng trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1136.html.]
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, chỉ về phía phòng:
"Thiếu Ly, em vào xem Thiếu Ương đã thử quần áo chưa. Nhớ chú ý những chỗ không vừa để sửa lại. Chị đi nấu cơm trước."
"Được!" Yến Thiếu Ly gật đầu, vui vẻ nhảy chân sáo đi vào phòng.
Bạch Mân nhìn theo bóng dáng tươi vui của cô ấy, giọng nói pha chút hâm mộ:
"Thiếu Ly đúng là may mắn, mỗi ngày đều vui vẻ hạnh phúc. khó khăn đã có người anh trai đỉnh thiên lập đia chống đỡ , lại có chị dâu chống đỡ, chăm sóc chiều chuộng . Không cần phải lo nhân gia ấm lạnh . Thật tốt biết bao."
Cố Nguyệt Hoài đang cắt khoai tây, nghe biết Bạch nói vậy trong lòng rõ ràng Bạch Mân là nhìn hình ảnh nhớ đến cuộc sống của mình nên . Lòng cô thoáng chùng xuống.
Nếu chỉ xét riêng đời trước, những đau khổ , khổ cực cô trải qua chỉ có hơn chứ không có kém . Nhưng ít nhất, nửa đầu cuộc đời của cô vẫn còn có người thân che chở yêu thương , mặc cô càn quấy .
Cha và anh cả luôn vô điều kiện yêu thương cô, vì cô mà lần lượt buông bỏ giới hạn của bản thân .
Dù Cố Duệ Hoài và Cố Tích Hoài không thích cô, nhưng cô cũng chưa bao giờ phải nản lòng khi nghĩ về gia đình.
Còn Bạch Mân thì là thật sự đáng thương, ăn ' đắng ' quen rồi , chưa bao giờ được biết đến ' ngọt ' là vị gì .
Cha mẹ nuôi của cô ấy là những kẻ tàn nhẫn, chưa từng cho cô ấy hơi ấm gia đình, càng không trở thành bến cảng tránh bão của cô ấy .