Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1129
Cập nhật lúc: 2025-01-22 19:10:26
Lượt xem: 20
Cô ấy ngập ngừng một chút, ánh mắt rời gương mặt Cố Nguyệt Hoài mà nhìn chăm chú về phía trước.
"Em biết không? Khi nghe tin có người treo cổ tự tử trong bệnh viện, chị sợ hãi lắm. Chị không thể miêu tả rõ ràng được cảm giác ấy, chỉ biết toàn thân lạnh buốt, răng cứ va lập cập vào nhau."
Cố Nguyệt Hoài lặng lẽ nhìn Bạch Mân , áp xuống những cơn sóng đang gợn lên trong lòng .
Nga
Cô biết tại sao Bạch Mân lại sợ hãi như vậy.
Bạch Mân biết , nếu ngày đó Bạch Mân không cùng cô rời đi , thì hôm nay người nằm kia không phải là Trương Nguyệt Nhi , mà chính là bản thân mình .
Có lẽ , vận mệnh của một người vốn đã được an bài dù có bị thay đổi , nhưng trực giác con người sẽ khiến cho con người ta nhận ra nó tồn tại là cảm giác như thế nào , đối với Bạch Mân là cảm giác sợ hãi khi đối mặt với tử vong , cũng là cảm giác may mắn tìm được đường sống trong chỗ ch.ế.t và cả nỗi ám ảnh về nó . Còn đối với cô , đó là sự sợ hãi , sợ hãi mỗi một sự kiện xảy ra , là sự lặp lại của chính nó ở kiếp trước, sợ hãi dù trong tay nắm vô số quân bài mạnh mẽ, nhưng lại không thể thay đổi được vận mệnh của những người thân yêu . Sợ hãi còn có bất lực .
Cố Nguyệt Hoài im lặng hồi lâu, sau đó nhẹ nhàng an ủi:
"Chuyện qua rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1129.html.]
Bạch Mân khẽ gật đầu. Hai người tiếp tục đi thêm một đoạn. Sau một hồi cân nhắc, Bạch Mân ngượng ngùng xoắn xít nói :
"Nguyệt Hoài, hôm nay chị có thể đến nhà em không? Chị .... chị không muốn về nhà..."
Thật ra , dù đã bình tĩnh hơn rất nhiều , nhưng xem như không có chuyện gì là không thể . Bạch Mân trong lòng vẫn còn có cảm giác bất an . Và bản thân cô ấy biết , người trong nhà không thể mang lại cảm giác ấm áp và an toàn mà cô ấy cần.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu:
"Đương nhiên có thể ."
Bạch Mân thở phào nhẹ nhõm, nắm lấy cánh tay Cố Nguyệt Hoài. Hai người cùng nhau trở lại đại đội sản xuất Đại Lao Tử.
Khi họ trở về , vừa lúc gặp phải Vương Mỹ Hoa đến giao một đống áo bông. Chiếc nào cũng mới tinh, đường may vô cùng tinh xảo, vừa dày dặn lại giữ ấm tốt.
Trên đường đi, đống quần áo này đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt tò mò có , hâm mộ có , thèm muốn cũng có . Điều đó khiến Vương Mỹ Hoa vô cùng đắc ý, cằm cũng vì thế mà nâng lên cao không biết bao nhiêu so với bình thường .