Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1122
Cập nhật lúc: 2025-01-22 13:29:52
Lượt xem: 33
Công sức cô vùi đầu khổ học hai mươi ngày qua xem như không uổng phí. Cô đã đọc hết một cuốn sách, kết hợp với sự giảng giải tỉ mỉ theo những kiến thức thực tiễn của Bạch Mân , những kiến thức lý luận cơ bản cô đã nắm rõ Nhưng càng học, cô càng cảm nhận con đường này không dễ dàng.
Tuy nhiên, niềm tin của cô không hề bị d.a.o động. Thử thách càng khó , dám nghĩ dám làm dám vượt khó càng có thể phô trương sức mạnh tự thân , kích thích tiềm năng sáng tạo học tập của mình .
Không gian Tu Di ngày một phồn thịnh, tràn đầy sức sống. Là người sở hữu , cô có sự kết nối trực tiếp với dòng chảy bên trong không gian Cố Nguyệt Hoài , nên cơ thể cô cũng được không gian tẩm bổ lúc nào cô cũng cảm thấy căng tràn sức sống , tràn đầy tinh lực . Trí nhớ của cô cũng được cài thiện hơn trước rất nhiều. Hiện tại , việc học bất cứ một thứ gì đối với cô chính là làm ít công to , thời gian và công sức cô bỏ ra để nắm vững một vấn đề sẽ ít hơn người khác rất nhiều .
Ngày hôm sau, trong giờ nghỉ trưa, Cố Nguyệt Hoài tranh thủ ghé qua bưu điện để gửi lá thư đã viết từ tối qua.
Khi quay lại, vừa ngồi vào chỗ thì Vạn Thanh Lam, đang ăn cơm hộp với sủi cảo, ngẩng lên tò mò hỏi:
"Nguyệt Hoài, cô gửi thư cho đối tượng à? Anh ấy đã đến bộ đội rồi sao? Có gặp chuyện gì khó khăn không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1122.html.]
Cô ấy chỉ biết đối tượng của Cố Nguyệt Hoài đã lên đường nhập ngũ , hiện tại gửi thư nhà có lẽ đã trở thành là một người lính mới rồi , nhưng chi tiết thì không rõ ràng lắm.
Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, nhẹ nhàng đáp:
Nga
"Cũng ổn cả."
Không muốn nói thêm về chuyện riêng, cô lấy bút ra, xoàn xoạt vẽ mấy hình minh hoạ đồng thú trên giấy rồi thêm vài câu thơ cổ thích hợp .
Nhắc đến chuyện công việc, Cố Nguyệt Hoài cảm thấy giống như tự nhiên bị may mắn rơi xuống đầu , nhưng lại như có bàn tay sắp đặt : Lưu Tường bị điều động đến thành phố Chu Lan, và khi cô ta vừa đi, vị trí người minh họa thơ cổ vốn đang bị hai bên âm thầm giành giật, một bên rút lui , tự nhiên nhiệm vụ sẽ được giao cho bên còn lại . Có điều, dùng ngón chân cũng có thể biết được việc điều động nội bộ không phải là việc mà một cán bộ nhỏ có thể làm được , đây phải là thao tác cấp đại lão , mà bản thân cô thì chả có bôi cảnh hay địa vị gì cả .
Cho nên , không nghi ngờ gì nữa , sắp xếp chuyện này chính là vận mệnh !