Thập niên 70, trở về trước khi cùng gia bạo tra nam lãnh chứng một ngày - 1031
Cập nhật lúc: 2025-01-10 16:12:12
Lượt xem: 32
Nghe cô nói vậy, Cố Đình Hoài ngẩn người, liếc nhìn Cố Chí Phượng. Hai người bỗng như bừng tỉnh, sự vui mừng trên mặt cũng dần tắt. Đúng thế, nhà họ may mắn có Cố Nguyệt Hoài, nên cuộc sống mới thuận lợi hơn phần nào. Nhưng nếu phải nuôi heo, thì lấy gì để nuôi chúng đây?
Cố Đình Hoài cười khổ, gật đầu:
"Anh nghĩ sai rồi."
Cố Tích Hoài vỗ vai anh cả một cái, giọng điệu trấn an:
"Không sao đâu, chờ sang năm mọi thứ tốt hơn rồi hẵng tính. Chúng ta nuôi sau cũng chẳng muộn. Dù sao, nếu nuôi được heo thì cũng là một khoản thu nhập thêm."
Cố Nguyệt Hoài nhìn hai người, không nỡ phá hỏng sự tích cực của họ. Cô khẽ nói:
"Chúng ta ăn cơm trước đi."
Yến Thiếu Ngu đứng cạnh, ánh mắt như có điều suy nghĩ, liếc nhìn cô một cái nhưng không hỏi gì thêm.
Buổi tối hôm ấy, bữa cơm diễn ra trong sự im lặng. Cơm nước xong xuôi, Cố Nguyệt Hoài mang chén đũa ra giếng múc nước rửa.
Cô ngồi xổm bên giếng, pha nước giếng lạnh như băng với nước nóng, rồi cúi đầu rửa bát. Không khí lạnh lẽo của đêm đông làm đầu óc cô thêm minh mẫn. Cô phải nghĩ cách thuyết phục bí thư chi bộ bớt trồng lúa mì trong năm tới, thay vào đó trồng nhiều khoai lang đỏ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-khi-cung-gia-bao-tra-nam-lanh-chung-mot-ngay/1031.html.]
Khoai lang đỏ vốn có khả năng thích ứng mạnh mẽ, lại dễ sinh trưởng trên đất xấu. Sản lượng cao, mà còn có thể trồng dưới đất, tránh được nạn châu chấu phá hoại mùa màng. Cứ như vậy, có lẽ sẽ giảm thiểu được phần nào tổn thất.
Thế nhưng , suy cho cùng, lương thực vẫn là mối quan tâm hàng đầu của người dân. Làm thế nào để cô có thể thuyết phục bí thư chi bộ thay đổi kế hoạch trồng trọt được định ra trước đó là chuyện cực kỳ khó khắn .
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, động tác trong tay cũng khựng lại. Cô đâu thể nói mình đã sống lại một cuộc đời khác để giải thích mọi thứ, đúng không?
Đang trầm tư, cô bỗng cảm nhận được một bàn tay ấm áp đặt lên đầu mình. Ngẩng lên, cô bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Yến Thiếu Ngu. Anh cúi đầu nhìn cô, đôi mắt đẹp khẽ cong, gương mặt mang nét quan tâm:
"Sao thế? Em đang nghĩ gì mà trông đăm chiêu vậy?"
Nga
Cố Nguyệt Hoài mím môi, giọng nhẹ nhàng:
"Anh nói xem, nếu sang năm mọi chuyện vẫn tệ thế này thì sao?"
Yến Thiếu Ngu ngừng một lát, xoa nhẹ tóc cô, giọng điệu mang theo sự trấn an:
"Không cần lo. Anh sẽ nuôi em, sẽ không để em phải đói bụng đâu."
Nghe thổ vị lời âu yếm như vậy , Cố Nguyệt Hoài không khỏi ngạc nhiên. Cô đưa tay chọc vào gương mặt tuấn tú của anh, khẽ cười: "A ? Giống như trong thân xác này co người khác vậy , không giống như là những gì anh sẽ nói . Nói đi , đây là cùng với ai học nha ?"