Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 437. Phiên Ngoại Niên Viễn Phương

Cập nhật lúc: 2025-06-29 06:59:44
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Niên Viễn Phương chính là người con trai xuất sắc nhất trong nhà họ Niên.

Dĩ nhiên không phải nói các anh em khác không có chí tiến thủ, nhưng anh thật sự nổi bật hơn hẳn.

Trước đây anh từng đi bộ đội, mỗi tháng đều gửi trợ cấp về nhà, khiến người ta không khỏi ngưỡng mộ.

Chỉ là nhà họ Niên rất kín tiếng, nên chẳng ai biết thực ra trong nhà có bao nhiêu tiền. Mãi đến khi chia nhà, của cải trong nhà mới bị lộ ra, khiến ai cũng phải trố mắt.

Từ đó mới sinh ra đủ chuyện, bị người khác tố cáo lên cấp trên.

May mà nhà họ Niên có lý lịch cách mạng trong sạch, nên bên này sóng yên biển lặng, chẳng ai gây được chuyện gì, đúng là ví dụ điển hình cho câu “có của chớ khoe”.

Ngoài Niên Viễn Phương ra thì các anh em khác trong nhà họ Niên cũng làm ăn không đồng.

Chỉ tiếc là một hạt “phân chuột” đã làm hỏng cả nồi cháo.

Về sau khi điều kiện cho phép, nhà họ Niên có nhận thầu lại một lò gạch bỏ hoang. Nhưng Niên lão nhị lại không tham gia.

Vì sao? Đơn giản là… anh ta không có tiền.

Trước đó, việc chia nhà đã rất công bằng, không ai có thể than phiền gì. Nhưng tiền mà Niên lão nhị dành để xây nhà và sắm đồ đạc, số tiền còn lại đã bị trộm mất trong lần mổ heo cuối năm.

Có người thì thầm nói kẻ trộm là Trương Ma Tử, nhưng đó là chuyện sau, tạm gác lại không nhắc.

Sau đó, các anh em còn lại trong nhà cùng nhau hợp tác mở lại lò gạch. Làm ăn cũng rất thuận lợi, năm đầu tiên đã kiếm được kha khá, tuy chưa thể gọi là “hộ vạn phú” nhưng chắc chắn là một con số đáng mơ ước.

Bởi ai nấy đều có mắt, cứ nhìn quanh mà xem, người ta bắt đầu xây nhà gạch mái ngói cả rồi, đủ biết nghề này lúc ấy “hot” ra sao.

Dù từ miệng người nhà họ Niên không moi ra được gì, thì người ngoài cũng đoán được: làm ăn kiểu gì chẳng lãi!

Niên lão nhị thì khỏi phải nói, đỏ mắt ra mặt.

Nhưng anh ta cũng chẳng thể trách ai, vì trước đó người ta đã rủ anh ta cùng hùn vốn, anh ta lại chẳng góp được đồng nào, giờ chỉ còn biết nhìn anh em ăn thịt mà mình gặm xương thôi.

Chỉ tiếc là lòng dạ anh ta có vấn đề, sau đó gây chuyện, phá nát cả lò gạch!

Chuyện này xảy ra vào đầu những năm 80.

Lão Niên, cùng Niên Lão Đại và Niên Lão Tam tức giận đến mức giậm chân đùng đùng, nhưng lò gạch đang làm ăn ngon lành lại bị phá hoại như vậy, thì biết làm sao được, muốn tiếp tục kiếm tiền thì chỉ đành sửa lại mà làm tiếp.

Tuy vậy, đánh cho lão nhị một trận tơi bời là điều không thể tránh khỏi. Sau trận ấy, mọi người cắt đứt quan hệ, coi như không còn thân thích gì nữa!

Thời điểm xảy ra chuyện, Niên Viễn Phương không có ở nhà.

Lúc đó, việc kinh doanh than đá giữa anh và Chu Dã đã đi vào quỹ đạo ổn định, anh thật sự rất cố gắng.

Bởi anh không thể phụ lòng tin tưởng và kỳ vọng mà Chu Dã dành cho mình.

Anh biết rõ con người Chu Dã, trước khi anh đi lính, Chu Dã là kiểu lêu lổng, ngày xưa anh và Chu Dã còn từng đánh nhau cơ mà. Trẻ con trong thôn thời ấy mà không đánh nhau mới là lạ.

Không chỉ anh, Chu Dã còn từng đánh nhau với Lý Thái Sơn, tuy Lý Thái Sơn toàn bị đánh một chiều, nhưng đánh xong lại hóa thân quen.

Còn về chuyện hợp tác làm ăn với Chu Dã.

Lúc đầu, ý tưởng của anh thật sự rất ngây thơ, anh chỉ có duy nhất một nguồn hàng, vậy mà lại kéo Chu Dã vào cùng làm, suýt chút nữa là mất trắng.

Nếu không có Chu Dã, thì khoản tiền anh đầu tư khi đó chẳng khác nào ném xuống sông, không thấy nổi một gợn sóng.

Vì tình hình xã hội bên đó còn phức tạp hơn anh tưởng nhiều. Cái tài mà Chu Dã có, anh có tu luyện thêm trăm năm cũng không học nổi.

Dù vậy, vẫn liên tiếp gặp rắc rối, mà tất cả đều do Chu Dã ra mặt xử lý.

Cho đến lần cuối, đội xe bị đám người Ngô Phúc để ý, cuối cùng mới chuyển nguy thành an, thời vận đảo ngược.

Từ đó có được nhà họ Cơ làm chỗ dựa, tiền bạc cứ thế đổ vào ào ào.

Nhưng anh là người biết mình biết ta, nên đã chủ động đề nghị bàn lại việc chia lợi nhuận với Chu Dã.

Không ngờ, phần chia mà Chu Dã dành cho anh lại vượt xa dự đoán.

Thật sự, lúc ấy anh mới hiểu vì sao Lý Thái Sơn lại trung thành với Chu Dã đến thế.

Lợi nhuận được chia 25%, lại có đến sáu chiếc xe tải hoạt động, mấy năm đó anh kiếm tiền đến mức “mỏi cả tay”.

Chỉ là sau đó bên kia xảy ra chuyện, Chu Dã cũng bị người ta “gài hàng”, nên đành phải dừng hợp tác với anh.

Nhưng anh cũng chẳng có gì để oán trách cả, trong suốt thời gian hợp tác, Chu Dã chưa bao giờ bạc đãi anh. Nay sự việc xảy ra như vậy, thực sự là điều anh không muốn thấy. Một khi đã không thể tiếp tục hợp tác thì anh cũng dứt khoát rút lui.

Chỉ là ấn tượng của anh về việc hợp tác với Chu Dã thì khỏi phải bàn.

Sau này, khi anh mở nhà máy ở khu nội thành, anh còn chủ động gọi điện cho Chu Dã, hỏi Chu Dã có muốn đến xem thực địa không, nếu thấy được thì cùng góp vốn.

Chu Dã cũng chẳng coi thường nhà máy anh đang làm. Trong một lần dẫn con về quê tảo mộ, cậu ấy đã ghé qua xem rồi, sau đó liền quyết định rót vốn đầu tư.

Đầu tư thì có gì mà không đầu tư? Cục trưởng cảnh sát địa phương là người trước đây từng là trung đội trưởng trong đơn vị của anh, còn vợ của anh – Hứa Nhã – cũng đang làm trong cơ quan nhà nước ở thành phố, sau mấy năm thăng tiến thì cũng đã có tiếng nói nhất định.

Chu Dã chẳng hề lo lắng nhà máy này sẽ thất bại, thế là trực tiếp đầu tư luôn.

Niên Viễn Phương rất vui mừng, nhà máy này quả nhiên làm ăn phát đạt. Về sau, anh còn cùng Chu Dã hợp tác mở một bách hóa lớn, vào cuối thập niên 80.

Buôn bán cực kỳ tấp nập, đặc biệt là cuối tuần, người chen nhau để vào mua đồ.

Chỉ cần nghe vậy là có thể hình dung được chuyện làm ăn tốt thế nào rồi đúng không?

Anh cảm thấy, chỉ cần là việc hợp tác với Chu Dã, đã được cậu ấy đích thân xem qua và gật đầu thì chắc chắn sẽ thành công. Thật đấy, một người vô thần như anh mà cũng bị Chu Dã thuyết phục tin vào số mệnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-437-phien-ngoai-nien-vien-phuong.html.]

Thực sự không còn cách nào khác, người này quá “huyền học”, vận may thì cứ gọi là nghịch thiên.

Có lần hai người đi khảo sát cùng nhau, thế mà Chu Dã còn nhặt được tiền trên đường! Làm anh cạn lời không nói nổi.

Đoạn đường đó anh đi không biết bao nhiêu lần rồi, vậy mà chỉ cần Chu Dã vừa bước chân đến là có thể nhặt được tiền, hỏi sao mà không phục cho được?

Bảo sao ở quê ai cũng tin vào cái danh “Chu Phúc Tinh” mà không chút nghi ngờ, kể cả là Lý Đại Hải.

Còn kể chuyện năm xưa đi mua lợn giống bằng máy cày, chạy suốt đường mà không gặp sự cố gì, đến mức bác tài còn phải trầm trồ. Ấy vậy mà trên đường quay về, Chu Dã không có mặt, máy cày lập tức hỏng máy giữa đường.

Không tin cũng không được!

Nhưng đây chỉ là một chuyện, chuyện khác là Chu Dã làm đối tác cũng rất sòng phẳng, thoải mái.

Sau khi hợp tác nhà máy và bách hóa được năm năm, Chu Dã liền nhượng lại toàn bộ cổ phần còn lại cho anh, bảo anh tiếp tục làm ăn, còn mình thì rút lui.

Niên Viễn Phương lúc đầu còn tưởng có chuyện gì, hỏi cậu ấy liệu làm ăn có khó khăn gì không.

Chu Dã chỉ nói: “Thôi, để anh làm đi, tôi bận quá, không rảnh lo chỗ này.”

Một câu nói khiến Niên Viễn Phương chợt hiểu ra, đây chính là bản lĩnh đối nhân xử thế của Chu Dã.

Anh vô cùng cảm kích, lập tức thanh toán tiền cổ phần cho Chu Dã một lần, số tiền cũng không nhỏ.

Hợp tác nhà máy và bách hóa với Chu Dã, thật ra Chu Dã cũng đã kiếm được kha khá, chẳng cần làm gì, chỉ cần chờ chia lãi là đủ.

Nhưng Niên Viễn Phương biết rõ, so với những phi vụ bất động sản mà Chu Dã đang làm, số tiền này e là chỉ như muối bỏ biển.

Cũng chính nhờ có Chu Dã làm tấm gương, nên Niên Viễn Phương sau đó đã đem phần làm ăn ở lò gạch ở quê giao lại hết cho các anh trai. Bản thân không còn nhận chia lãi nữa, dù trước đó anh có đầu tư từ giai đoạn đầu, nhưng thực chất về sau cũng không góp công gì nhiều.

Anh cả và anh ba ban đầu còn khách sáo từ chối, nhưng mấy năm nay, họ đã dốc hết tâm sức vào lò gạch.

Còn Niên Viễn Phương thì vốn đã đặt trọng tâm ở thành phố, nào là mở nhà máy, nào là làm bách hóa, giờ còn muốn chia phần lãi ở quê?

Dù ngoài mặt không nói, trong lòng ai lại không có suy nghĩ?

Nhưng chính hành động này của Viễn Phương lại giữ được tình nghĩa anh em.

Sau này, khi Chu Dã mở rộng kinh doanh bất động sản sang khu vực này, cậu ấy lại tìm đến Niên Viễn Phương để hợp tác, cùng nhau kiếm tiền.

Niên Viễn Phương đương nhiên không có lý do gì để từ chối. Hai người từng hợp tác, có ấn tượng rất tốt về nhau.

Lần hợp tác này tiếp tục đại thành công.

Đến khi Niên Viễn Phương kịp nhận ra thì tài sản của mình cũng đã vượt quá trăm triệu.

Anh vô cùng cảm khái, đây chính là lợi ích của việc đi theo đúng người, chỉ cần theo sát bước chân người ta, chẳng cần vất vả quá mà cũng có thể thành công.

Đấy chẳng phải là đã “lên đời” rồi sao?

Niên Viễn Phương có tổng cộng hai con trai, một con gái.

Dù đứa con thứ ba là một tai nạn bất ngờ với vợ chồng anh, nhưng dù gì cũng là con, chỉ là vì chuyện này mà vợ anh cả đời vẫn có khúc mắc với mẹ chồng.

Tình cảm giữa Niên Viễn Phương và Hứa Nhã thì rất tốt, anh chưa bao giờ vì giàu có mà thay lòng đổi dạ, luôn giữ vững bản tâm của mình.

Hạt Dẻ Rang Đường

Còn về mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, thì có thì có, nhưng cũng chẳng sao, dù sao họ cũng không sống chung.

Từ hồi xưa anh đã đưa mẹ mình về quê, sau đó bà cụ cũng không ra thành phố nữa. Ở quê còn có anh cả và anh ba trông nom, cũng yên tâm, không cần phải ra ngoài chịu khổ.

Chỉ là sau này trong nhà cũng có chút chuyện rắc rối.

Anh hai của anh không biết dính dáng tới ai, lại đi buôn hàng từ Nga về bán…

Lúc đầu việc làm ăn đó đúng là kiếm được tiền, nhưng sau khi Niên Viễn Phương nghe chuyện này là do anh cả gọi điện báo tin.

Dù anh hai không ra gì thật, nhưng dù sao cũng là người nhà họ Niên, chẳng lẽ lại cứ thế đứng nhìn mà không làm gì?

Trong mấy anh em, người có tiếng nói nhất chính là Niên Viễn Phương, nên chuyện này nhất định phải cho anh biết.

Niên Viễn Phương lập tức đích thân quay về quê một chuyến, cũng đã cố khuyên nhủ anh hai, nhưng hoàn toàn vô dụng, Anh hai không những không nghe, mà còn châm chọc anh một trận.

Rằng anh ra ngoài phát tài rồi thì chẳng nhớ gì tới anh em, giờ thấy anh ta cũng định phát tài, làm ăn lớn, thì lại quay về ngăn cản?

Khuyên mà không nghe thì cũng đành chịu. Cuối cùng, chưa được bao lâu, Anh hai liền sụp đổ hoàn toàn.

Chị dâu hai khóc đỏ cả mắt, còn đến trước mặt quỳ lạy cầu xin, nhưng cũng chẳng có ích gì.

Thật ra, mẹ anh cũng từng tìm đến cầu xin vợ anh, vì vợ anh làm trong cơ quan nhà nước, có quan hệ.

Nhưng chuyện này là chuyện nhỏ sao? Không phải.

Nếu vợ anh dám nhúng tay vào, thì chính cô cũng đừng mong giữ được chức vụ nữa.

Vì đây là bị bắt tại trận, bằng chứng rành rành, cãi cũng không cãi được.

Ngay cả Niên Viễn Phương cũng đã đến tìm người chỉ huy cũ của anh ở đồn cảnh sát, nhưng hoàn toàn bó tay.

Kết cục, Anh hai trở thành “người thứ hai” giống như Vương Nhị Anh, từ đó hoàn toàn biến mất khỏi thôn Ngưu Mông.

Tuy ai cũng biết rõ trong lòng là chuyện gì, nhưng vì nhà họ Niên là đại gia đình, không ai dám bàn tán công khai.

Có lẽ cũng vì cú sốc quá lớn này mà sức khỏe của mẹ anh ngày càng sa sút, chẳng bao lâu sau thì qua đời.

Thật sự là chưa hưởng được mấy ngày yên ổn, khiến người ta không khỏi thở dài xót xa.

Loading...