Thâm Tình Lặng Lẽ - 288. Bữa ăn có bẫy?
Cập nhật lúc: 2025-03-27 10:49:41
Lượt xem: 1
Không chỉ rối rắm vì biết được mối quan hệ và kế hoạch của Dương Trác Văn và Vạn Gia Bảo, tâm trạng và cảm xúc của Thái Lãnh Hàn còn vô cùng bấn loạn khi nhớ ra rằng, Triệu Uyển Nhu đã cùng đến với Dương Thiên Vũ và Vạn Gia Bảo. Liệu cô có biết gì về kế hoạch này không? Ban nãy, cô tức giận như thế, là vì muốn bảo vệ hắn, hay bởi vì nguyên do gì khác? Nụ cười tươi thắm của Triệu Uyển Nhu hướng về Dương Thiên Vũ hôm trước khiến Thái Lãnh Hàn cứ nghẹn mãi trong lòng mà không dám mở miệng hỏi. Hắn sợ sẽ nhận được câu trả lời.
Triệu Uyển Nhu cũng nghẹn một bụng tức giận không có chỗ phát tác. Tảng băng ngốc nhà cô, cún to ngốc nhà cô, vậy mà lại dám lén cô đi làm người hầu cho kẻ khác. Cô bênh vực hắn mà hắn lại còn dám nói là bản thân tự nguyện. Bây giờ, cô đang vừa tức giận vừa tủi thân mà hắn chỉ cứ đứng xa xa mà len lén nhìn cô, không biết đến hỏi han, dỗ dành, an ủi gì cả. Đúng là tảng băng ngốc mà!
Trong những tâm trạng khác nhau của nhiều người, thời gian trôi qua vùn vụt. Lát sau, bà Niệm Vân quay về, trên tay cầm theo mấy giỏ trái ngon lành. Ông Dương Minh Trác cũng nhắn tin bảo sẽ về ngay, nhắn cả nhà dùng bữa trước, không cần chờ ông. Sau khi đọc xong tin nhắn của chồng, bà Niệm Vân bảo Dương Trác Văn mời khách ngồi vào bàn thưởng thức món khai vị trước. Thái Lãnh Hàn vẫn tuân theo “tác phong người hầu”, lặng lẽ cùng mấy người phục vũ dọn món khai vị ra. Xong việc, hắn lùi lại, đứng im lặng chờ lệnh.
Dương Trác Văn ngước nhìn Thái Lãnh Hàn đang đứng trầm mặc gần đó mà khó chịu vô cùng. Cậu gằn giọng:
- Này, anh quên ban sáng tôi đã nói gì rồi sao? Mau ngồi xuống, cùng ăn với chúng tôi!
Thái Lãnh Hàn nhớ đến lời “khen ngợi” mà Dương Trác Văn đã nói với Vạn Gia Bảo về hắn ban nãy. Khi làm người hầu, hắn “rất ngoan”, không phải sao? Chủ nhân bảo ăn là phải ăn…
Thế là Thái Lãnh Hàn nghiến răng ngồi vào một vị trí còn trống bên bàn ăn. Hắn đoán, trong bữa ăn này, nhất định sẽ lại có bẫy rập gì đó đang chờ đợi mình. Theo bản năng, Thái Lãnh Hàn bắt đầu lạnh mặt, giấu hết cảm xúc vào lòng. Gương mặt lạnh ngắt của Thái Lãnh Hàn khiến nỗi hốt hoảng của Vạn Gia Bảo càng tăng lên. Cậu ta nhướng mày nhìn Dương Trác Văn, nhỏ giọng nói:
- Này, cậu mau nói rõ chuyện đó ra đi. Anh ấy đang không vui đấy. Cậu mà chần chừ, không khéo anh ấy sẽ lại “xử” tôi!
Vạn Gia Bảo nghẹn ngào nhớ lại chuỗi ngày sống như địa ngục ở nước ngoài. Cậu ta không muốn phải sống mà chỉ học, học, và học đến mức có muốn đi chơi cũng phải trốn chui trốn nhủi như một con chuột cống như vậy nữa đâu. Tuy nhiên, trước lời đề nghị của bạn thân kiêm chiến hữu, Dương Trác Văn lại lắc đầu:
- Chưa được đâu. Chuyện này bố tôi cũng cần phải biết. Đợi bố tôi về đã!
Dương Trác Văn vừa nói xong, từ nơi cổng rào, ông Dương Minh Trác đã bước vào. Ông hầm hầm vừa đi vừa nói:
- Không cần nữa, bố đã biết hết rồi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tham-tinh-lang-le/288-bua-an-co-bay.html.]
Dương Trác Văn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng đứng dậy, hớn hở nói:
- Bố, bố đã biết rồi ạ? Vậy thì anh trai…
Dương Trác Văn ngưng ngang câu nói, vì ông Dương Minh Trác đã tiến đến bên bàn ăn. Hai tay của ông Dương Minh Trác vươn ra, túm lấy cổ áo của Thái Lãnh Hàn, xách lên. Giọng của ông đầy tức giận:
- Bây giờ cậu còn chối cãi nữa không? Tại sao cậu lại ăn cắp được bí mật của công ty tôi? Nói mau, là kẻ nào đã tiết lộ cho cậu?
Thái Lãnh Hàn không vùng vẫy. Trong lòng hắn đã cho rằng, đây lại là một kế hoạch khác của nhà họ Dương và nhà họ Vạn, mục đích là để làm nhục hắn trước mặt Triệu Uyển Nhu. Thế nên, Thái Lãnh Hàn tạm thời không phản ứng. Hắn muốn chờ xem thái độ của Triệu Uyển Nhu. Nếu cô cũng muốn xem hắn phải chịu nhục nhã, vậy thì hắn sẽ không giải thích nữa.
Dĩ nhiên, không bao giờ Triệu Uyển Nhu lại chấp nhận để cho Thái Lãnh Hàn chịu nhục, nhất là khi cô đang hiện diện tại hiện trường. Không hề e sợ trước cơn giận và sự mạnh mẽ của ông Dương Minh Trác một chút nào, Triệu Uyển Nhu xông lên, nắm lấy tay của ông, gỡ ra. Cô kéo Thái Lãnh Hàn đang đứng xụi lơ ra phía sau lưng của mình rồi ngẩng mặt, đối diện với ông Dương Minh Trác trong cơn tức giận không hề kém cạnh:
- Ông làm gì vậy? Vừa vu khống lại vừa hành hung người khác như thế à? Ông có tin tôi sẽ báo với công an và thưa ông ra tòa không?
Ông Dương Minh Trác cười gằn:
- Vu khống? Tôi mà vu khống hắn à? Cô cứ báo công an đi. Lần này tôi nhất định sẽ đưa hắn vào tù!
Triệu Uyển Nhu trừng mắt:
- Ông lại còn dám đe dọa à? Ông muốn đẩy người lương thiện vào tù? Ông cho rằng nước Việt Nam này không có pháp luật à?
Ông Dương Minh Trác cũng trừng mắt:
- Chính vì biết Việt Nam có pháp luật nghiêm minh nên tôi mới muốn đưa hắn vào tù. Nếu không, tôi đã tự mình dạy cho hắn một bài học rồi!