Thẩm Âm Hoài Châu - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-05-01 04:45:40
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

5.

Sau lần chia tay hôm đó, Thẩm Âm lập tức lao vào một chuyến công tác kéo dài nửa tháng. Cô sắp xếp lịch trình kín mít, không để bản thân có thời gian suy nghĩ đến những chuyện tình cảm vốn dĩ đã không còn quan trọng nữa.

 

Lục Hoài Châu có nhắn cho cô vài lần, vẫn là những câu hỏi quen thuộc: khi nào cô quay về Bình thị, anh ấy sẽ ra sân bay đón. Lại còn nói: “Dư luận về việc lãnh đạo cấp cao ly hôn ảnh hưởng không nhỏ đâu, em nên suy nghĩ kỹ một chút.”

 

Ngày Thẩm Âm từ Maroc về nước, vừa chuẩn bị lên đường thì điện thoại bỗng báo có email mới.

 

Cô mở ra xem, là một người lạ gửi đến vài bức ảnh.

 

Thẩm Âm tiện tay mở một tấm, phát hiện đó là… một bức thư tình.

 

Tờ giấy trong ảnh đã ngả vàng theo thời gian, chắc là từ nhiều năm trước, nhưng vẫn còn phẳng phiu, chữ viết rõ ràng, không nhòe tí nào.

 

Là thư tình năm xưa Lục Hoài Châu viết cho Lâm Linh.

 

Trong email, Lâm Linh viết cho cô: “Thẩm tiểu thư, cô không phải là người thích hợp với Hoài Châu, vậy sao còn cố cắn chặt không buông?”

 

Cơn buồn ngủ ban đầu tan biến, trong khoảng thời gian bay, Thẩm Âm cẩn thận đọc hết từng tấm ảnh. Trong đó là lời tỏ tình của Lục Hoài Châu dành cho Lâm Linh, là những dòng anh ấy viết để dỗ cô ta vui vẻ.

 

Một trong số đó, có lẽ là khi Lục Hoài Châu khiến Lâm Linh giận dỗi, nên viết thư xin lỗi: “Tha thứ cho anh nhé, xin em đừng giận nữa mà.”

 

Nét chữ anh ấy rất đẹp, gọn gàng chỉnh tề, từng bức thư không có lấy một lỗi chính tả. Nếu Thẩm Âm không quen biết Lục Hoài Châu, chỉ nhìn những bức thư này, có lẽ cô sẽ nghĩ đó là một chàng trai trẻ, nhiệt huyết, không giấu nổi tình cảm trong lòng.

 

Chứ không phải là người đàn ông điềm tĩnh, khó đoán, hỉ nộ bất biến như bây giờ.

 

Thì ra một người như Lục Hoài Châu, cũng từng bộc lộ cảm xúc như vậy, từng giống như bao chàng trai khác, dùng những câu từ vụng về đáng yêu làm nũng người yêu.

 

Thẩm Âm chỉ có thể lặng lẽ xem đi xem lại từng tấm ảnh, lén nhìn một phần con người thật ẩn sau lớp mặt nạ luôn mang theo của Lục Hoài Châu.

 

Khi xuống máy bay, Thẩm Âm đang đợi hành lý. Tối nay cô nhận lời mời của Tiểu Lâm, sẽ tham dự tiệc sinh nhật một người bạn học của cô ấy. Trên đường ra khỏi sân bay, bất ngờ lại chạm mặt luật sư riêng của Lục Hoài Châu.

 

“Lục phu nhân?”

 

“Lý luật sư, trùng hợp thật. Anh đi công tác sao?”

 

“Không, gần đây công việc không bận lắm, tôi vừa đi nghỉ ở New Zealand về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-am-hoai-chau/chuong-5.html.]

 

Hai người vừa đi vừa trò chuyện vài câu về cảnh đẹp ở New Zealand, sau đó Thẩm Âm thuận miệng hỏi: “Lý luật sư, bản thỏa thuận trước đây Hoài Châu gửi cho anh, anh xem đến đâu rồi?”

 

“Thỏa thuận gì cơ? Gần đây Lục tổng không nhờ tôi xử lý gì cả.”

 

Lý luật sư nghĩ một lát, rồi chợt hiểu ra, giải thích với cô: “Phu nhân có lẽ nhầm rồi, tôi là luật sư riêng của Lục tổng, các hợp đồng của công ty anh ấy rất hiếm khi giao cho tôi xử lý.”

 

Nụ cười trên gương mặt Thẩm Âm khẽ chùng xuống: “Vậy sao.”

 

Thẩm Âm lên xe đã lâu, tài xế ban đầu lái về phía quán bar như kế hoạch. Màn đêm dần buông, khi xe vừa vào khu trung tâm thành phố, Thẩm Âm đổi ý, nói với tài xế: “Tới công ty của Lục Hoài Châu trước đi.”

 

Khi đẩy cửa bước vào văn phòng, Thẩm Âm không suy nghĩ gì nhiều, có lẽ do nhiều ngày bận rộn khiến đầu óc cô hơi trễ nhịp, đến mức quên cả việc nên gõ cửa trước.

 

Vì thế, khi thấy Lâm Linh và Lục Hoài Châu đứng gần nhau, cả ba người đều sững lại.

Lâm Linh có vẻ vừa cãi nhau với Lục Hoài Châu, giấy tờ vương vãi khắp sàn, vành mắt cô ta đỏ hoe.

 

Còn Lục Hoài Châu lập tức quay đầu lại, ánh mắt chạm phải ánh mắt Thẩm Âm, khoảnh khắc đó, gương mặt anh ấy cứng đờ.

 

Thẩm Âm nhìn màn kịch lớn trước mắt, trong lòng không khỏi thầm rủa hôm nay ra đường thật xui xẻo, chẳng khác nào đang cầm kịch bản “nữ phụ độc ác”, chỉ muốn tìm cái hố chui xuống, chẳng muốn dính vào mớ bòng bong này, càng không muốn gây ra sóng gió gì ở công ty.

 

“Thẩm tiểu thư… chẳng phải cô đang đi công tác sao?”  Lâm Linh lên tiếng trước.

 

Trong tình huống này, Thẩm Âm vẫn có thể nở nụ cười đúng mực, nhìn Lục Hoài Châu rồi nói: “Xin lỗi, làm phiền hai người rồi.”

 

“Không phải như em nghĩ đâu.”

 

Lục Hoài Châu lập tức bước lên định giải thích.

 

Nhưng Thẩm Âm lùi lại một bước, tránh bàn tay đang đưa tới:

“Em chỉ đến nhắc anh chuyện bản thỏa thuận thôi. Vừa gặp Lý luật sư, ông ấy nói anh chưa đưa tài liệu cho ông ấy?”

 

Rồi cô nghiêng đầu, liếc nhìn Lâm Linh, lại quay sang Lục Hoài Châu nói: “Chuyện của chúng ta để sau hẵng bàn, anh cứ xử lý việc trước đi.”

 

Nói rồi, Thẩm Âm nhanh chóng quay người xuống lầu. Lục Hoài Châu định đuổi theo, nhưng bị Lâm Linh gọi giật lại: “Hoài Châu…”

 

Nhưng Lục Hoài Châu không hề do dự, kịp chen vào thang máy trước khi cửa khép lại, giữ lấy cánh tay Thẩm Âm: “Giữa anh và cô ấy không phải như em nghĩ.”

Loading...