Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân Di - Ngoại truyện 1: Tiên nhân sống, 1.1

Cập nhật lúc: 2024-08-17 21:55:11
Lượt xem: 450

Bạn thân nhất của tôi Châu Châu kết hôn vào ngày Quốc Khánh, tôi đã đến trước để giúp cậu ta, tiện thể làm phụ dâu cho cô ấy.

Đây là một vùng núi hẻo lánh, tôi phải mất rất nhiều thời gian để đến được đó.

Nhưng người dân trong làng rất nhiệt tình.

Nhiệt tình đến mức....khiến tôi có chút hãnh diện.

Tôi nghĩ, chắc là vì Châu Châu được nhà chồng quý trọng, cho nên họ mới xem trọng tôi như vậy.

Châu Châu và bạn trai của cậu ta có mối quan hệ rất tốt, vì cả hai đều là người làng này.

Trước đây, tôi vẫn kiên định với chủ nghĩa không kết hôn, bây giờ nhìn thấy họ ân ái như vậy, tôi có chút ghen tị.

Tối nay lướt xem phát sóng trực tiếp.

Chủ phòng là một cô gái rất trẻ, tên là Tân Di, cô ấy nói cô ấy là đoán mệnh, tặng cô ấy một khinh khí cầu cô sẽ xem một quẻ.

Sau khi tôi tặng quà, nói muốn xem về nhân duyên.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Tân Di yêu cầu tôi gửi ngày sinh tử vi cho cô ấy, còn yêu cầu tôi mở video, xem tướng mạo của tôi.

Trong khi chờ đợi, tôi trò chuyện với cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp.

Nói về việc tôi làm phụ dâu cho bạn thân.

Còn nói về sự nhiệt tình của người bạn thân và gia đình bạn trai của bạn thân.

“Họ đặc biệt chuẩn bị một phòng ngủ cho tôi.”

“Mỗi ngày trời chưa sáng đã lên núi hứng sương sớm cho tôi uống.”

“Ở đây thời tiết khô hanh, mỗi ngày đều yêu cầu tôi thoa loại kem làm đẹp nổi tiếng nhất ở địa phương.”

“Ngay cả khi tôi tắm vào ban đêm, đều đem đến cho tôi một chậu cánh hoa để tôi tắm.”

Cư dân mạng vô cùng ngạc nhiên.

“Trời ơi, trong gia đình chồng, bạn thân của bạn có địa vị cao vậy sao?”

“Lúc tôi là phụ dâu cho người bạn thân nhất của tôi, thậm chí không có nơi để ở, nửa đêm phải ra ngoài tìm khách sạn.....”

“Cảm giác được người khác coi trọng thật tuyệt vời.”

“Có phải tôi là người duy nhất ở đây cảm thấy sự nhiệt tình của họ hơi quá không? Sẽ không vì mục đích khác chứ?”

“Lầu trên đang nói cái gì vậy? Chia rẽ tình cảm của người khác à?”

Thấy cư dân mạng gần như tranh cãi, tôi nhanh chóng thay đổi chủ đề.

“Tân Di đại sư như thế nào rồi? Khi nào thời điểm thích hợp của tôi sẽ đến?”

Cô gái trẻ ngước mắt lên nhìn tôi.

Đôi mắt vừa trong veo vừa sâu thẳm.

Nhưng không trả lời thẳng câu hỏi của tôi: “Ngôi làng mà cô đang ở, tên là Vọng Nhạc phải không?”

Tôi sửng sốt: “Sao cô biết? Đúng là tên Vọng Nhạc.”

Sắc mặt của Tân Di hơi tối lại: “Sáng sớm ngày mai nhanh tời khỏi đó đi, Họ muốn biến cô thành một thần tiên sống.”

Nghe những gì cô ấy nói, tôi bối rối.

Không chỉ tôi bối rối, mà cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp cũng vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tan-di/ngoai-truyen-1-tien-nhan-song-1-1.html.]

“Tiên nhân sống là gì?”

“Tân Di đại sư hiếm khi nào tỏ ra nghiêm túc như vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”

Cư dân mạng hỏi điều mà tôi đang muốn hỏi.

Tân Di cũng nhanh chóng đưa ra lời giải thích.

“Phía bắc trước kia có một thôn, gọi là làng Tiên Nhân, nơi đó lưu truyền một tập tục, các cặp đôi mới cưới sẽ mời một tiên nhân sống đặt ở tân phòng, bọn họ tin rằng sống chung với tiên nhân sống, về sau tiên nhân sống sẽ phù hộ cho bọn họ cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn, thay bọn họ gánh vác bệnh tật tai nạn.”

Có cư dân mạng hoài nghi.

“Tình trạng này cũng rất phổ biến phải không? Những gia đình bình thường cũng mời các thần tài và những thứ tương tự đến nhà họ.”

Tân Di lắc đầu.

“Không giống nhau.”

“Tiên nhân sống được gọi là tiên nhân sống là vì họ đều được tạo ra từ người sống.”

“Hơn nữa, hầu hết họ đều là những trinh nữ trẻ đẹp chưa có bạn trai.”

“Dân làng sẽ sử dụng những phương pháp bí mật để dưỡng cơ thể, sau đó hút m.á.u để làm tượng đất sét.”

Vừa nói, cô ấy vừa cau mày nhìn tôi: “Những gì cô vừa nói rất giống với những phương pháp đó.”

Nghe những gì cô ấy nói, đầu tôi đột nhiên ong ong.

Tôi thật sự là một trinh nữ......

Nhưng mà....

“Làng Vọng Nhạc và làng Tiên Nhân có quan hệ gì?”

Tôi nghe thấy giọng khàn của mình hỏi.

Tân Di nói: “50 trước, tục lệ kinh khủng này của làng Tiên Nhân đã bị vạch trần, cả làng trở nên kiềm chế hơn nhiều, còn đổi thành tên Vọng Nhạc và chuyển đến nơi khác sinh sống.”

“Làng Vọng Nhạc chính là làng Tiên Nhân trước đây.”

Tôi há hốc miệng hồi lâu không nói ra lời.

Một số cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn đang thắc mắc.

“Chủ phòng có cần nói như vậy không, dọa cô gái đó có thú vị không?”

“Đúng vậy, người nhà vui vẻ khi cô ấy làm phụ dâu, kết quả lời nói của cô như vậy! Thật sự không có ý tốt.”

“Bạn thân tôi đang ở đây, làm sao có chuyện đó xảy ra được, chủ phòng đừng có ở đây lừa người.”

Đúng vậy, bạn thân của tôi vẫn còn ở đây, tôi vẫn có Châu Châu.

Tôi nở nụ cười trên môi: “Tôi sẽ đi hỏi bạn thân của tôi, cô ấy nhất định biết làng này có xảy ra chuyện gì không.”

Châu Châu là bạn thân nhất của tôi, chúng tôi quen nhau từ thời đại học, chúng tôi đã quen biết nhau được năm sáu năm rồi.

Khi mới vào đại học, tôi có tính cách lầm lì, không được yêu thích, cả lớp chỉ có mỗi Châu Châu chịu làm bạn với tôi.

Nghĩ đến Châu Châu, nỗi bất an trong lòng tôi vơi đi rất nhiều.

Vừa nói tôi vừa định nhấc điện thoại gọi cho Châu Châu.

Nhưng Tân Di ở bên kia đã trực tiếp nói một câu, khiến tôi đóng băng tại chỗ.

“Ứng cử viên cho vị trí tiên nhân sống thường do cô dâu lựa chọn.”

Cô ấy nói.

Loading...