Ta trở thành tiểu đầu bếp ở cổ đại - Chương 59: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:52:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chọn Phi Gây Sóng Gió
Trong hoàng cung, vì chuyện thích khách mà giới nghiêm mấy ngày, đợi đến khi xác định thích khách thoát khỏi hoàng cung, chuyện mới dần khôi phục sự yên bình như .
Ngày đó, Tô Hòa bên cửa sổ, cảnh sắc bên ngoài, trong lòng đang suy nghĩ một chuyện đại sự. Đế vị của Tiêu Dật giờ đây dần vững chắc, nhưng hậu cung rộng lớn chỉ một nàng. Nàng tuy chia sẻ sự sủng ái của trượng phu với khác, nhưng cũng hiểu rằng, với tư cách là Hoàng hậu, đây là trách nhiệm .
“Thái Điệp, Linh Nhi.” Tô Hòa khẽ gọi.
Hai nha đầu vội vàng bước , đồng thanh đáp: “Nương nương, gì căn dặn ạ?”
Tô Hòa các nàng, : “Bổn cung nghĩ, Hoàng thượng giờ đây chính vụ bận rộn, chuyện hậu cung cũng nên sự sắp xếp . Hậu cung chỉ một bổn cung, thực sự chút lạnh lẽo, cũng đến lúc giúp Hoàng thượng tuyển chọn hai vị phi t.ử thích hợp .”
Thái Điệp , mắt mở to, vẻ mặt kinh ngạc : “Nương nương, đột nhiên suy nghĩ ạ? Người nỡ lòng nào để Hoàng thượng khác chia sẻ sủng ái ?”
Tô Hòa nhẹ nhàng chạm trán Thái Điệp, trêu chọc : “Nha đầu ngươi, năng linh tinh gì . Đây là vì con nối dõi của hoàng gia, vì xã tắc giang sơn, há chuyện bổn cung nỡ nỡ.”
Linh Nhi ở một bên ngoan ngoãn : “Nương nương thấu tình đạt lý, nhất định sẽ chọn những phi t.ử thích hợp, giúp nương nương quản lý hậu cung.”
Tô Hòa khẽ gật đầu, : “Chuyện cứ quyết định như . Thái Điệp, ngươi Nội Vụ Phủ truyền lời của bổn cung, bảo họ bắt tay chuẩn chuyện tuyển phi, nhất định chọn những nữ t.ử tài sắc vẹn , phẩm hạnh đoan chính.”
“Dạ, nương nương.” Thái Điệp dù trong lòng mấy vui vẻ, nhưng vẫn lệnh rời .
Tin tức , cả hoàng cung đều trở nên náo nhiệt. Các đại thần trong triều đình đều nhao nhao bắt đầu sắp đặt cho con gái , ai nấy đều mong thể trở thành phi t.ử của hoàng đế, hiển hách tông môn.
Ngày tuyển phi, Tô Hòa ở vị trí chủ tọa tại Phượng Nghi Điện, xuống từng nữ t.ử ăn vận lộng lẫy, trong lòng thầm suy ngẫm. Những nữ t.ử hoặc thẹn thùng, hoặc tự tin, mỗi một vẻ.
Người đầu tiên bước là Liễu Nhược Ly, con gái của Lễ bộ Thị lang, nàng dáng yểu điệu, dung mạo xinh , uyển chuyển hành lễ, giọng trong trẻo : “Dân nữ Liễu Nhược Ly, bái kiến Hoàng hậu nương nương.”
Tô Hòa đ.á.n.h giá nàng, mỉm hỏi: “Liễu cô nương, ngươi trong hậu cung , điều quan trọng nhất là gì ?”
Liễu Nhược Ly khẽ suy nghĩ, đó nghiêm túc trả lời: “Dân nữ cho rằng, trong hậu cung điều quan trọng nhất là hòa thuận, các phi tần nên một lòng phò tá Hoàng thượng, cùng giữ gìn tôn nghiêm hoàng thất.”
Tô Hòa gật đầu, trong lòng khá hài lòng với câu trả lời của nàng.
Tiếp đó, mấy vị nữ t.ử nữa bước , Tô Hòa lượt hỏi han, nhưng vẫn gặp nào đặc biệt khiến nàng chú ý.
Lúc , một nữ t.ử mặc y phục màu lam nhạt bước , nàng cử chỉ đoan trang, ánh mắt toát lên vẻ linh động. Nàng tiên hành một đại lễ, đó dõng dạc : “Dân nữ Lâm Uyển Nhi, bái kiến Hoàng hậu nương nương.”
Tô Hòa nàng, cảm thấy nữ t.ử chút khác biệt, bèn hỏi: “Lâm cô nương, ngươi tài nghệ gì ?”
Lâm Uyển Nhi mắt sáng lên, : “Hồi bẩm nương nương, dân nữ giỏi hội họa, còn một vài món đồ chơi nhỏ mới lạ.”
Thái Điệp ở một bên hiếu kỳ hỏi: “Đồ chơi nhỏ mới lạ? Là gì ạ?”
Lâm Uyển Nhi , từ trong tay áo lấy một vật nhỏ, đó là một con rối cơ khí bằng gỗ, nhẹ nhàng nhấn một cái, con rối liền cử động, tạo nhiều động tác thú vị.
Mọi đều kinh ngạc, Tô Hòa cũng nhịn : “Thật thú vị, Lâm cô nương quả là khéo léo.”
Sau khi tuyển phi kết thúc, Tô Hòa và Tiêu Dật thương lượng, cuối cùng quyết định nạp Liễu Nhược Ly và Lâm Uyển Nhi hậu cung, lượt phong Liễu phi và Lâm phi.
Ngày tân phi nhập cung, hoàng cung treo đèn kết hoa. Tô Hòa với tư cách là Hoàng hậu, chủ trì tất cả các nghi thức, trong lòng chút năm vị tạp trần.
Buổi tối, Tiêu Dật đến Phượng Nghi Điện, thấy Tô Hòa đang bên giường thất thần, liền tới nhẹ nhàng ôm lấy nàng, : “Hòa nhi, hôm nay nàng mệt mỏi .”
Tô Hòa tựa lòng , khẽ : “Hoàng thượng, thần chỉ chút cảm khái. Hậu cung từ nay sẽ còn chỉ một thần nữa.”
Tiêu Dật dịu dàng vuốt ve mái tóc nàng, : “Hòa nhi, vị trí của nàng trong lòng trẫm, vĩnh viễn ai thể thế. Chuyện tuyển phi cũng là vì hoàng thất, nàng đừng nghĩ nhiều.”
Tô Hòa ngẩng đầu, mắt , : “Hoàng thượng, thần hiểu. Chỉ là thần vẫn hy vọng, thể thường xuyên đến Phượng Nghi Điện bầu bạn với thần .”
Tiêu Dật gật đầu: “Đó là lẽ tự nhiên, trẫm nỡ bỏ nàng.”
Sau khi Liễu phi và Lâm phi nhập cung, các nàng bắt đầu cuộc sống trong hậu cung. Liễu phi đoan trang trọng, ngày thường luôn tuân thủ quy củ, đối với Tô Hòa cũng vô cùng cung kính. Còn Lâm phi thì hoạt bát năng động, luôn nghĩ đủ loại ý tưởng mới lạ để vui vẻ.
Một ngày nọ, Lâm phi đến Phượng Nghi Điện, trong tay cầm một bức tranh, hưng phấn : “Hoàng hậu nương nương, mau xem bức tranh thần vẽ .”
Tô Hòa nhận lấy bức tranh, chỉ thấy trong tranh là một cảnh hậu cung, vẽ sống động như thật, đặc biệt là thần thái của các nhân vật, càng thêm tinh tế. Tô Hòa khỏi khen ngợi: “Lâm phi quả thật tài hội họa, bức tranh thật khiến vui mắt.”
Lâm phi : “Nương nương thích là , thần còn nghĩ, sẽ vẽ nhiều tranh hơn, ghi cuộc sống hậu cung của chúng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-tro-thanh-tieu-dau-bep-o-co-dai/chuong-59.html.]
Thái Điệp ở một bên xúm xem, : “Lâm phi nương nương, vẽ quá, nếu thể vẽ cả nô tỳ thì quá.”
Lâm phi tinh nghịch chớp mắt: “Có gì khó , sẽ vẽ cho Thái Điệp cô nương một bức, vẽ ngươi thật xinh .”
Mọi đều bật , Phượng Nghi Điện tràn ngập tiếng vui vẻ.
Tuy nhiên, cuộc sống hậu cung lúc nào cũng hòa thuận như . Cùng với thời gian trôi qua, một vài xích mích nhỏ dần xuất hiện.
Có , Liễu phi và Lâm phi vì một chuyện nhỏ mà xảy tranh chấp. Thì , về vải vóc mà Nội Vụ Phủ phân phát cho các cung, Liễu phi cảm thấy vải của bằng của Lâm phi, bèn tìm Lâm phi lý.
Lâm phi cho rằng đó là sự sắp xếp của Nội Vụ Phủ, bản cũng thể chủ, hai liền lời qua tiếng cãi vã.
Tô Hòa chuyện, liền triệu cả hai đến Phượng Nghi Điện. Nàng hai , sắc mặt trầm xuống, : “Các ngươi đều là phi t.ử của Hoàng thượng, vốn dĩ nên hòa thuận ở chung, nay vì chuyện nhỏ nhặt mà tranh cãi, thể thống ở ?”
Liễu phi cúi đầu, khẽ : “Nương nương, là thần đúng, nên vì chuyện nhỏ mà tranh chấp với Lâm phi .”
Lâm phi cũng vội vàng : “Nương nương, thần cũng , nên cãi Liễu tỷ tỷ.”
Mèo Dịch Truyện
Tô Hòa các nàng, ngữ khí dịu một chút, : “Sau như nữa. Trong hậu cung , chúng đều là một nhà, nương tựa lẫn .”
Hai vội vàng gật đầu xưng .
Sau chuyện , mối quan hệ giữa Liễu phi và Lâm phi tuy bề ngoài khôi phục bình yên, nhưng vẫn ngấm ngầm chút ngăn cách.
Tô Hòa mắt, lo lắng trong lòng. Nàng nghĩ nhất định tìm một cơ hội, để hai xóa bỏ hiểu lầm, thực sự hòa thuận ở chung.
Ngày đó, Tô Hòa đặc biệt bày một bữa tiệc ở Ngự Hoa Viên, mời Liễu phi và Lâm phi cùng đến.
Trong bữa tiệc, Tô Hòa : “Hôm nay ba chị em chúng hãy tụ họp thật vui vẻ, chuyện phiền lòng.”
Liễu phi và Lâm phi đều đáp lời.
Tô Hòa : “Ta Lâm phi gần đây tác phẩm hội họa mới, lấy cho chúng xem, để chúng cũng mãn nhãn.”
Lâm phi vội vàng bảo lấy tranh , trải cho xem. Lần vẽ cảnh Tô Hòa thưởng hoa trong vườn, Tô Hòa trong tranh nụ dịu dàng, như thể thể cảm nhận sự yên bình và tươi từ trong bức vẽ.
Tô Hòa bức họa, cảm động : “Lâm Phi , bức họa của quả thực vẽ thấu lòng .”
Liễu Phi cũng kìm mà khen ngợi: “Họa kỹ của Lâm Phi quả thật ngày càng tinh xảo.”
Lâm Phi chút ngượng ngùng : “Kỳ thực, vẫn luôn khâm phục sự đoan trang, trầm của Liễu tỷ tỷ. Muội ngày thường vốn tùy tiện, còn học hỏi Liễu tỷ tỷ nhiều hơn nữa.”
Liễu Phi xong, : “Lâm Phi đùa , sự hoạt bát đáng yêu của cũng khiến hậu cung thêm phần sinh động. Ta còn hâm mộ đấy.”
Tô Hòa hai , trong lòng thầm vui mừng, : “Hai các đều sở trường riêng, nếu thể học hỏi lẫn , hậu cung nhất định sẽ càng thêm hòa thuận.”
Dưới sự cố gắng của Tô Hòa, mối quan hệ giữa Liễu Phi và Lâm Phi cuối cùng cũng ngày càng . Ba thường xuyên cùng du ngoạn, trò chuyện trong cung, hậu cung cũng dần dần tràn ng ngập khí ấm áp.
Tuy nhiên, ngay khi đều nghĩ rằng cuộc sống sẽ cứ thế trôi qua bình yên, triều đình nổi sóng gió.
Có đại thần dâng tấu, phụ của Liễu Phi, Lễ Bộ Thị Lang, trong triều kết bè kéo cánh, ý đồ bất chính. Tiêu Dật khi chuyện, vô cùng tức giận, hạ lệnh điều tra kỹ lưỡng.
Liễu Phi tin phụ gặp chuyện, lòng nóng như lửa đốt, vội vàng đến Phượng Nghi Điện tìm Tô Hòa. Nàng thấy Tô Hòa, liền “phịch” một tiếng quỳ xuống, : “Hoàng hậu nương nương, cầu xin cứu phụ , nhất định là oan uổng.”
Tô Hòa vội vàng đỡ nàng dậy, : “Liễu Phi , đừng vội vàng, chuyện Hoàng thượng nhất định sẽ điều tra rõ ràng. Nếu phụ thật sự oan, Hoàng thượng nhất định sẽ trả sự trong sạch cho .”
Lâm Phi cũng bên cạnh an ủi: “Liễu tỷ tỷ, tỷ đừng quá đau lòng, chúng cùng chờ tin tức của Hoàng thượng.”
Tuy nhiên, kết quả điều tra khiến kinh ngạc. Lễ Bộ Thị Lang quả thực hành vi kết bè kéo cánh, chứng cứ xác đáng.
Tiêu Dật trong lúc bất đắc dĩ, đành hạ lệnh cách chức Lễ Bộ Thị Lang và giao cho quan phủ xử lý. Liễu Phi tin , bi thương tột độ, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt.
Tô Hòa Liễu Phi như , trong lòng vô cùng đành. Nàng nhiều đến an ủi Liễu Phi, còn sai Lâm Phi cùng nàng bầu bạn, hy vọng thể giúp nàng sớm thoát khỏi bóng tối.
Dưới sự quan tâm của Tô Hòa và Lâm Phi, Liễu Phi dần dần trấn tĩnh . Nàng hiểu rằng thể cứ mãi trầm uất như , nàng chuộc tội cho phụ , và càng sống trong hậu cung .
Ngày tháng cứ thế trôi qua, hậu cung sự quản lý của Tô Hòa vẫn đấy. Liễu Phi và Lâm Phi cũng đều tìm vị trí của trong hậu cung, cùng với Tô Hòa, chung sức phò tá Tiêu Dật.