Ta trở thành tiểu đầu bếp ở cổ đại - Chương 45: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-23 11:52:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quận chúa đối đầu, tình sâu hơn vàng đá
Theo sự ngã xuống của Lưu đại nhân, mây đen ở kinh thành dần tiêu tán, Tô Hòa và Tiêu Dật cũng thoát khỏi vòng xoáy âm mưu. Tin tức Tô Hòa trở thành nghĩa nữ của Thừa tướng sách phong quận chúa, nhanh chóng lan truyền khắp các hang cùng ngõ hẻm ở kinh thành, nhất thời trở thành chuyện dư tửu hậu của . Lẽ đây là thời điểm Tô Hòa an hưởng thụ cuộc sống, kinh doanh Duyệt Hương Lâu, và ở bên Tiêu Dật, nhưng sóng gió vận mệnh một nữa nổi lên.
Nơi khuê phòng sâu thẳm của vương phủ, Linh Lung quận chúa, khi tin tức , đang vuốt ve một chiếc tiêu ngọc tinh xảo trong tay. Thân hình nàng uyển chuyển, một bộ cung trang hoa lệ tôn lên khí chất quý phái bức , khóe mắt, chân mày toát lên vẻ kiêu ngạo bẩm sinh. Khi đến cái tên Tô Hòa, tay nàng đột nhiên khựng , ánh mắt tức thì trở nên sắc bén, tràn đầy vẻ bất cam và đố kỵ.
“Tô Hòa? Nàng rốt cuộc là thần thánh phương nào?” Linh Lung quận chúa lẩm bẩm, giọng mang theo một tia vui. Nàng từ nhỏ lớn lên sự che chở của Thái hậu, vô cùng sủng ái, bất kể là dung mạo phận địa vị, trong giới quý tộc kinh thành đều ai sánh bằng. Mà tình yêu của nàng dành cho Tiêu Dật, cũng còn là bí mật gì. Trong lòng nàng, Tiêu Dật là nam t.ử xuất chúng nhất kinh thành, nàng và mới là một cặp trời sinh. nay, Tiêu Dật trăm bề che chở cho một nữ t.ử xuất thường dân như Tô Hòa, điều thể khiến nàng nuốt trôi cục tức .
“Người !” Linh Lung quận chúa cất tiếng gọi dịu dàng, giọng mang theo uy nghiêm thể nghi ngờ.
Không lâu , một nha vội vã bước , cung kính hành lễ: “Quận chúa, gì sai bảo?”
“Chuẩn kiệu cho , gặp gỡ cái Tô Hòa .” Linh Lung quận chúa dậy, trong mắt lóe lên ánh sáng kiên định, như thể nắm chắc phần thắng.
Cùng lúc đó, Tô Hòa đang bận rộn trong hậu bếp của Duyệt Hương Lâu. Nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng giản dị, buộc tạp dề, tay thành thạo thái nguyên liệu, mặt tràn đầy nụ chuyên chú và mãn nguyện. Tiêu Dật thì ở một bên giúp đỡ, thỉnh thoảng đưa dụng cụ, hai , khí ấm cúng và hòa thuận.
“Tô Hòa, nàng xem món ăn mới nghiên cứu thế nào?” Tiêu Dật cầm một miếng bánh ngọt xong, đưa cho Tô Hòa.
Tô Hòa nhận lấy bánh ngọt, nhẹ nhàng c.ắ.n một miếng, tỉ mỉ nếm thử xong, mặt nàng lộ nụ hài lòng: “Ừm, mùi vị tồi, khẩu vị tinh tế. Nếu thêm chút mật ong nữa, độ ngọt lẽ sẽ hơn.”
Ngay khi hai đang thảo luận hào hứng, một tiểu nhị vội vàng chạy , thần sắc hoảng sợ: “Tô cô nương, , bên ngoài một tự xưng là Linh Lung quận chúa, gặp nàng.”
Tô Hòa và Tiêu Dật , trong mắt đều lóe lên một tia kinh ngạc. Tô Hòa đặt nguyên liệu xuống, cởi tạp dề, chỉnh sửa y phục: “Ta xem thử.”
Tiêu Dật chút lo lắng nàng: “Ta cùng nàng.”
Tô Hòa nhẹ nhàng lắc đầu, mỉm : “Không , một là . Chàng ở đây giúp trông chừng hậu bếp, đừng để món ăn cháy khét.” Nói xong, nàng liền rảo bước chân nhẹ nhàng, hướng về tiền sảnh.
Đến tiền sảnh, Tô Hòa thấy Linh Lung quận chúa đang ở ghế chủ vị. Nàng mặc một bộ cung trang màu đỏ rực rỡ, đầu đội trâm cài tóc ngọc trai, trang sức châu báu lấp lánh ánh sáng chói mắt ánh nắng, cả nàng toát một khí chất cao quý mà lạnh lùng. Phía nàng, theo là một nhóm nha và thị vệ, ai nấy đều thần sắc uy nghiêm, khí thế bất phàm.
Tô Hòa khẽ cúi , hành một lễ chuẩn mực: “Tiểu nữ Tô Hòa, bái kiến Linh Lung quận chúa. Không quận chúa hạ cố quang lâm, gì chỉ giáo?”
Linh Lung quận chúa đ.á.n.h giá Tô Hòa từ xuống , trong mắt tràn đầy khinh thường: “Ngươi chính là Tô Hòa? Trông cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Tô Hòa kiêu hèn ngẩng đầu lên, mỉm : “Quận chúa quá lời . Không quận chúa hôm nay đến đây, vì chuyện gì?”
Linh Lung quận chúa hừ lạnh một tiếng, dậy, chậm rãi bước về phía Tô Hòa: “Hôm nay đến, chính là xem thử, rốt cuộc là nữ t.ử thế nào, thể khiến Tiêu Dật ca ca xem thường quận chúa đây, mà ngày ngày quấn quýt bên ngươi một thường dân.”
Tô Hòa trong lòng hiểu đôi phần, nàng khẽ cau mày, nghiêm sắc mặt : “Quận chúa, và Tiêu công t.ử tâm đầu ý hợp, hai bên tình nguyện. Chuyện tình cảm, phận địa vị thể quyết định.”
“Hừ, tâm đầu ý hợp?” Linh Lung quận chúa lạnh một tiếng, “Ta xem thử, ngươi ngoài khuôn mặt xinh , còn bản lĩnh gì. Hôm nay, liền cùng ngươi so tài một phen, để Tiêu Dật ca ca xem thử, rốt cuộc ai mới là phù hợp với nhất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-tro-thanh-tieu-dau-bep-o-co-dai/chuong-45.html.]
Tô Hòa trong lòng bất đắc dĩ, nhưng nàng cũng hiểu, trận so tài hôm nay e là thể tránh khỏi. Nàng hít sâu một , gật đầu : “Nếu quận chúa nhã hứng , tiểu nữ tự nguyện cùng tiếp đón. Không quận chúa so tài cái gì?”
Linh Lung quận chúa trong mắt lóe lên một tia đắc ý: “Nghe tài nấu nướng của ngươi tồi, chúng tiên hãy so tài nấu nướng. Ta ngươi một món ăn, để tất cả ở đây nếm thử, nếu đều món của ngươi bằng , ngươi liền rời xa Tiêu Dật ca ca.”
Tô Hòa khẽ gật đầu, trong lòng chút nghi hoặc. Nàng sở trường là các món ăn gia đình, mà quận chúa hẳn quen với sơn hào hải vị, so tài nấu nướng , nàng e là chút chịu thiệt. nàng vẫn bình tĩnh : “Được, tiểu nữ dốc hết sức .”
Rất nhanh, nguyên liệu chuẩn xong. Tô Hòa bước nhà bếp, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ đối sách. Nàng quyết định món thịt kho tàu sở trường nhất của , món tuy vẻ bình thường, nhưng là món thử thách tài nấu nướng nhất. Nàng tỉ mỉ chọn lựa nguyên liệu, thái thịt ba chỉ thành những khối vuông đều đặn, cho nồi chần nước để khử mùi tanh. Tiếp theo, nàng thành thạo bắc nồi đun dầu, phi thơm hành, gừng, tỏi, cho thịt xào đến khi bề mặt vàng óng. Sau đó, nàng cho lượng đủ xì dầu, đường phèn, hoa hồi và các gia vị khác, om nhỏ lửa. Nhất thời, trong nhà bếp phảng phất hương thịt nồng nàn.
Mà ở phía bên , các nha của Linh Lung quận chúa cũng đang bận rộn khẩn trương. Họ mang từ vương phủ đến những nguyên liệu quý hiếm và đầu bếp hàng đầu, chuẩn một món ăn cung đình tinh xảo.
Một canh giờ , hai món ăn bày lên bàn. Món thịt kho tàu của Tô Hòa màu sắc đỏ tươi, hương thơm nức mũi, khiến thôi chảy nước miếng. Còn món ăn của Linh Lung quận chúa thì trình bày tinh xảo, nguyên liệu quý giá, qua thấy giá trị nhỏ.
Tất cả ở đó đều xúm nếm thử. Tô Hòa căng thẳng , trong lòng thấp thỏm yên. Một lúc , một thực khách kìm mà khen ngợi: “Món thịt kho tàu quá ngon, béo mà ngấy, tan chảy trong miệng, mùi vị quả thực tuyệt vời!”
Những khác cũng gật đầu đồng tình: “ , mùi vị thật khiến hậu vị vô cùng.”
Sắc mặt Linh Lung quận chúa trở nên khó coi, nàng hừ lạnh một tiếng: “Hừ, cũng chỉ là khẩu vị thường dân, thể lên mặt bàn. Chúng so thi từ ca phú, tin, ngươi còn thể thắng .”
32. Tô Hòa khẽ cau mày, nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Linh Lung quận chúa tiên đề: “Cứ lấy Duyệt Hương Lâu đề, một bài thất ngôn tuyệt cú.”
Tô Hòa lược suy nghĩ một chút, liền mở miệng ngâm: “Duyệt Hương Lâu thượng tụ hiền tài, Mỹ vị giai hào phác tị lai. Tiếu khán kinh thành yên hỏa xứ, Nhất phương tiểu quán noãn tâm hoài.” (Trên lầu Duyệt Hương tụ hiền tài, Món ngon thơm ngát xông mũi bay. Cười ngắm chốn kinh thành phồn hoa, Một quán nhỏ ấm lòng .)
Mọi đều vỗ tay khen ngợi: “Thơ , thơ ! Tô cô nương quả nhiên tài tư mẫn tiệp.”
Sắc mặt Linh Lung quận chúa càng thêm u ám, nàng c.ắ.n răng: “Chúng so vũ đạo.” Nói xong, nàng liền dậy, phiêu dật múa giữa sảnh. Vũ tư của nàng ưu mỹ, động tác nhẹ nhàng, mỗi cử chỉ đều toát lên khí chất cao quý.
Tô Hòa vũ đạo của Linh Lung quận chúa, trong lòng thầm khen ngợi. nàng cũng cam chịu yếu thế, nàng dậy, theo tiết tấu âm nhạc, nhảy một điệu vũ đạo dân gian. Vũ đạo của nàng tràn đầy sức sống và nhiệt huyết, động tác linh hoạt tự nhiên, mang một phong vị khác biệt.
Sau khi vũ đạo kết thúc, vỗ tay. Tô Hòa và Linh Lung quận chúa , trong mắt đều lộ vẻ quật cường.
“Hừ, hôm nay tạm tha cho ngươi. ngươi đừng đắc ý, sẽ dễ dàng bỏ qua .” Linh Lung quận chúa xong, liền dẫn nghênh ngang rời .
Tô Hòa bóng lưng Linh Lung quận chúa rời , trong lòng năm vị lẫn lộn. Nàng , trận tranh đấu e là mới chỉ bắt đầu.
Trở hậu bếp, Tiêu Dật vội vã đón : “Tô Hòa, nàng chứ? Ta đều , Linh Lung quận chúa quá đáng lắm.”
Tô Hòa khẽ mỉm , lắc đầu: “Ta . Chỉ là, xem những ngày sắp tới của chúng sẽ yên .”
Tiêu Dật siết c.h.ặ.t t.a.y Tô Hòa, trong mắt lộ vẻ kiên định: “Đừng sợ, ở đây. Dù gặp khó khăn gì, chúng cũng cùng đối mặt.”
Mèo Dịch Truyện