Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 96: Tiểu Sinh Quyết Không Để Nàng Thất Vọng (2/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-16 17:06:50
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ cần dưa lớn lên, nàng sẽ không ngại lời gièm pha nữa. Nàng vội xách thùng nước, từng quả từng quả mà tưới.

Bên này La Vân Khỉ liên tiếp gặp việc lành, còn bên kia, bọn thương hộ của Tần Tỏa Trụ lại tụ họp.

Hôm nay La Vân Khỉ lại hạ giá bán rẻ, bọn họ như cũ, chẳng bán nổi thứ gì.

Tần Tỏa Trụ giận tím mặt, chửi ầm lên: “Mẹ nó, chẳng lẽ không trị được ả tiện nhân này? Bắt đầu từ mai, tất cả chúng ta cùng hạ giá. Lần này ta lập sinh tử trạng, ai không ký thì coi như khinh thường lão tử!”

Tần Tỏa Trụ vốn nổi tiếng cứng đầu, thêm bọn kia đều bực tức, nghe hắn gào lên thì ai nấy đều ký.

Ngày hôm sau, chợ lại náo nhiệt hẳn lên, tiểu nhị các nhà đồng loạt rao hàng. La Vân Khỉ thấy vậy chỉ cười lạnh, dựng bảng hiệu ra ngoài rồi thản nhiên ngồi đợi khách.

Lúc này, cửa tiệm của nàng đã có quy mô, bài trí theo lối hiện đại, phân loại rõ ràng, khách quen lui tới ngày càng nhiều, không cần nàng phải rao hàng nữa.

Chỉ tiếc mấy ngày bận tìm Tạ Tường Vi, không có thời gian bồi dưỡng tình cảm với Hàn Diệp, khiến hệ thống mãi chẳng nâng cấp, cũng chẳng thêm sản phẩm mới.

So với siêu thị hiện đại, cửa hàng nàng vẫn còn thiếu thốn: gia vị chưa đủ, chưa có xúc xích hay bánh điểm tâm… Xem ra, để đạt được mộng tưởng về một siêu thị hoàn hảo, vẫn còn một đoạn đường dài.

Đang nghĩ ngợi lan man, bỗng thấy một người rách rưới bước tới.

La Vân Khỉ lập tức bước ra cửa, nhìn kỹ—hừ, chẳng phải là La Kim Quế đó sao?

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

Mười mấy ngày không gặp, tiểu thư cao quý ngày nào, nay đầu bù tóc rối, quần áo tả tơi, đang trốn nơi góc tường, gặm một cái bánh khô cứng.

Khóe môi La Vân Khỉ nhếch lên, thong thả bước tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-96-tieu-sinh-quyet-khong-de-nang-that-vong-22.html.]

Trong lòng thầm nói: "Quả nhiên như kịch bản, La gia đã phá sản, giờ ra đường ăn xin."

“Không ngờ tiểu thư danh giá của La gia, nay lại phải ăn cái bánh khô thế này. Thật là phong thủy luân chuyển a.”

Nghe giọng nàng, La Kim Quế giật b.ắ.n người, định chạy, nhưng bị La Vân Khỉ một tay túm lấy.

“Chạy cái gì? Chẳng lẽ không dám gặp người sao?”

La Kim Quế quay người lại, hung hăng hất tay La Vân Khỉ ra.

Nàng nghiến răng căm hận nói:

“La Vân Khỉ, đừng tưởng ta không biết tất cả đều là do ngươi giở trò. Ngươi cứ chờ đó, món nợ này, sớm muộn gì ta cũng sẽ tính cho bằng hết!”

La Vân Khỉ khoanh tay trước ngực, khẽ cười nhạt một tiếng:

“Đáng tiếc thay, trong kịch bản này, ngươi chẳng qua chỉ là một vai phụ tầm thường, mãi mãi cũng không có cơ hội vùng lên đâu.”

Sắc mặt La Kim Quế lập tức méo mó vặn vẹo, nàng trừng mắt nhìn La Vân Khỉ đầy phẫn uất, cuối cùng vẫn cúi đầu mà rảo bước rời đi.

Nhìn bóng lưng thê thảm của nàng, trong lòng La Vân Khỉ chợt dâng lên chút xót xa khó hiểu, muốn gọi nàng lại cho ít đồng lẻ, song La Kim Quế đã chạy xa mất rồi.

Nàng đành khẽ nhún vai, thầm nghĩ: Bản thân ta không thể giống lũ “bạch liên hoa” giả nhân giả nghĩa kia. Đây là quả báo mà bọn người giấy La gia đáng phải nhận, cớ gì ta phải can dự.

Nghĩ đoạn, nàng quay gót trở lại cửa tiệm. Chưa kịp bước vào, đã thấy Phương Lộc Chi dẫn theo một gã tiểu tư từ xa tiến lại…

Loading...