Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 29: Quả Nhiên Là Một Đứa Ngốc (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-05-16 14:44:22
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hàn Mặc, đệ có thích đọc sách không?”

La Vân Khỉ khẽ hỏi dò.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: https://www.facebook.com/profile.php?id=61575558647307
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*

Hàn Mặc thoáng ngẩn người, đoạn cúi thấp đầu, giọng nhỏ nhẹ:

“Trong nhà có đại ca đọc sách là đủ rồi.”

La Vân Khỉ khẽ liếc mắt lườm hắn, giọng mang chút trách cứ:

“Nói năng gì vậy? Đại ca đệ có thể đọc sách, lẽ nào đệ lại không thể?”

Hàn Mặc ngập ngừng đáp:

“Đọc sách… tốn kém lắm…”

Nghe đến đây, La Vân Khỉ liền đoán được tâm ý trong lòng hắn.

Hiện giờ hàng hóa trong ‘Siêu thị’ tựa như nước chảy không ngừng, việc nàng làm chẳng khác nào buôn bán lời gấp trăm, chi phí nuôi hai người ăn học chẳng phải là điều khó khăn gì.

“Đắt cũng chẳng sao, chỉ cần đệ thích, tẩu tử sẽ giúp đệ.”

Hàn Mặc ngẩng đầu kinh ngạc nhìn nàng, ánh mắt lóe lên tia sáng không thể che giấu:

“Tẩu tử… thật sự muốn đệ đi đọc sách sao?”

La Vân Khỉ cười khẽ, khều nhẹ lên chóp mũi hắn:

“Dĩ nhiên là thật rồi.”

Ánh sáng trong mắt Hàn Mặc lập tức rực rỡ như sao trời, song lại chỉ chớp mắt đã tối sầm trở lại.

“Nhưng đệ không muốn tẩu tử phải vất vả…”

La Vân Khỉ dịu dàng nói:

“Yên tâm đi, tẩu tử không thấy khổ cực gì cả.”

Thấy hai ca ca đều có đường hướng riêng, Hàn Dung cũng không chịu kém, trợn tròn đôi mắt long lanh:

“Dung Dung sau này cũng sẽ cố gắng học tập, theo tẩu tử học làm nữ công.”

La Vân Khỉ bật cười khúc khích, bế bổng tiểu nha đầu vào lòng:

“Nữ công thì tẩu tử không rành lắm, nhưng có thể dạy muội những điều khác.”

Kiếp trước, Hàn Dung dung mạo khuynh thành, nhưng vì không có học thức, lại lấy nhầm người, khiến cả đời ôm hận.

Tướng công của nàng ngày ngày thư từ qua lại với nữ nhân khác, cuối cùng còn bế hài nhi tới cửa, ép Hàn Dung từ chính thê thành tiểu thiếp. Nàng xấu hổ uất ức, cuối cùng tự vẫn mà chết.

Dù Hàn Diệp sau đó đã vì nàng báo thù, nhưng mỹ nhân đã khuất, âm dương cách biệt.

Kiếp này, dù không thể cho Hàn Dung học hành thành tài, nàng vẫn có thể dạy con bé biết đôi chút chữ nghĩa, lại chỉ bảo thêm cách phân biệt nam nhân lòng dạ xấu xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-mang-sieu-thi-xuyen-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-29-qua-nhien-la-mot-dua-ngoc-12.html.]

“Dạy cái gì vậy?”

Hàn Dung tò mò, mắt tròn xoe.

La Vân Khỉ mỉm cười nghĩ ngợi, rồi chậm rãi nói:

“Ví như biết chữ, gảy cổ cầm, họa tranh, hay là nấu nướng…”

Những điều nàng biết, cũng chỉ có vậy.

Hàn Dung liền há hốc mồm, ngưỡng mộ nhìn nàng:

“Tẩu tử thật lợi hại!”

Trong mắt tiểu nha đầu, La Vân Khỉ gần như là người không gì không biết.

Hàn Mặc cũng tròn mắt:

“Tẩu tử biết chữ sao?”

La Vân Khỉ khẽ gật, nhoẻn cười:

“Cũng biết chút ít.”

Hôm nay ra chợ, La Vân Khỉ tình cờ trông thấy tấm bố cáo dựng ngoài trấn, cách thức cũng chẳng khác mấy so với thời hiện đại, chỉ là trong thời đại này, phần lớn chữ viết đều là chữ phồn thể.

May thay, năm xưa nàng từng theo học một vị lão trung y, người này rất ưa viết chữ phồn thể, vì thế phần lớn chữ nàng đều nhận ra và viết được.

Hàn Mặc đưa mắt lén nhìn nàng, có chút ngại ngùng, nhỏ giọng thưa:

“Tẩu tử… có thể dạy đệ học chữ tại nhà được không?”

La Vân Khỉ mỉm cười dịu dàng:

“Được chứ.”

Thấy Hàn Mặc hiếu học như vậy, La Vân Khỉ cũng vui lòng chỉ dạy.

Sau khi dọn dẹp bát đũa, nàng liền dẫn Hàn Mặc và Hàn Dung ra trước hiên, bắt đầu từ những chữ đơn giản nhất như: 「上、中、下、口、人、手、大、小、多、少」.

Hai tiểu hài tử lần đầu được trông thấy chữ viết, ai nấy đều lấy làm mới lạ, vừa đọc theo vừa dùng cành cây nhỏ viết xuống đất.

Bên kia, Hàn Diệp cũng đã nhập học vào Thiên Thừa Thư Viện, nơi danh tiếng bậc nhất trong trấn.

Nói ra thì, thư viện này với Hàn gia cũng có vài phần giao tình.

Thân phụ của Hàn Diệp thuở sinh thời từng là tú tài trong làng, đồng thời là bạn đồng khoa với Quan phu tử, chủ viện. Về sau, phụ thân Hàn Diệp bệnh nặng mà qua đời, Quan phu tử nhiều lần thi hội đều trượt, bèn chán nản, mở thư viện tư thục này.

Mấy năm trước, Quan phu tử từng mời Hàn Diệp đến học, nhưng đều bị chối từ.

Một là vì khi ấy đệ muội còn nhỏ, không ai chăm sóc. Hai là hắn không muốn mang nợ ân tình quá lớn.

Từ khi cưới La Vân Khỉ, trong nhà sóng gió không ngớt, chí hướng đọc sách của hắn cũng dần phai nhạt.

Nào ngờ, La Vân Khỉ bỗng nhiên thay tính đổi nết, không những khuyến khích hắn đọc sách, mà còn chăm lo đệ muội đâu vào đấy, khiến trong lòng Hàn Diệp một lần nữa bùng lên khát vọng đèn sách.

Loading...