Ta Không Phải Hí Thần - Chương 96: Chấp pháp quan
Cập nhật lúc: 2025-11-23 05:01:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cái , thể như thế đây?"
Quách ca mở to hai mắt , giờ khắc , vết thương phảng phất đều hết đau.
Nhiều cửa hàng như hù dọa đóng cửa, đó cẩn trọng đưa "phí bảo hộ"... Lại là những thứ ?
Sự mờ mịt vô tận dâng trào trong lòng , Quách ca đột nhiên cảm giác đùa bỡn, hai vị chấp pháp còn cũng giống như thế, bọn đó, giống như hai pho tượng hong khô.
"Quách Nam."
Hàn Mông ánh mắt lạnh như băng đảo qua hai , "Đây là các ngươi ... trắng trợn vơ vét của cải?"
"Cái ... nên nha??"
"Hàn Mông tổng trưởng, trong hẳn là nhầm lẫn..."
Quách ca c.ắ.n răng, quả thực là khó khăn lắm mới nặn một câu như .
Suy nghĩ của Quách ca rối như tơ vò... Hắn nghĩ mãi mà thông, các cửa hàng con đường lớn chuyện như , chính là vì để đưa cho Trần Linh những thứ đồ chơi ?
Nhà ai lấy nhiều thú tâm như phí bảo hộ chứ?
Ăn sợ nóng trong ?!
" mà, đúng là tay đ.á.n.h !"
Quách ca chuyển chủ đề, nén đau lên tiếng nữa, "Ta với một câu, liền dùng d.a.o đ.â.m ... Hắn chính là một thằng điên!"
Hàn Mông về phía Trần Linh, "Còn ngươi, gì ?"
"Hắn sỉ nhục cư dân trong khu quản hạt của , chỉ là chấp pháp theo lẽ công bằng, phòng vệ chính đáng."
"Ngươi gọi đây là phòng vệ chính đáng ? Ta đây ..."
"Ta thể chứng minh, Trần Linh trưởng quan đúng là phòng vệ chính đáng."
Lão nhân đó lúc lên tiếng.
"Ta cũng thể chứng minh."
"Ta cũng thể..."
Càng lúc càng nhiều chứng cho Trần Linh. Hàn Mông lạnh lùng liếc Quách ca một cái, đang giải thích gì đó, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng... Chỉ oán độc chằm chằm Trần Linh.
Trần Linh để tâm đến ánh mắt của Quách ca, đối với mà , việc cũng chẳng khác gì một con bọ hung bên đường nguýt một cái.
lúc , Hàn Mông từ trong n.g.ự.c lấy một văn kiện, đưa cho Trần Linh.
"Đây là gì?"
Trần Linh hỏi.
"Quyết định bổ nhiệm của ngươi."
Giọng Hàn Mông bình tĩnh vang lên, "Ban đầu định trực tiếp đến chỗ ngươi để đưa... Kết quả ngươi ở đây, nên tiện đường ghé qua. Thành Cực Quang bổ nhiệm ngươi chấp pháp quan khu ba, kể từ hôm nay, trực thuộc quyền quản lý của ... Đồng thời, quyền hạn quản lý tất cả chấp pháp khu ba."
Tất cả đều sững sờ.
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Sự oán độc trong mắt Quách ca tiên biến thành kinh ngạc, đó là thể tin nổi... Đến khi thấy Trần Linh mặt đổi sắc nhận lấy quyết định bổ nhiệm , mặt chỉ còn vẻ ngây ngốc.
Trong đầu lập tức nhớ tốc độ và sức mạnh kinh khủng khi Trần Linh đá bay lúc nãy, sắc mặt vô cùng khó coi.
Hắn mới đắc tội Trần Linh, đối phương liền thăng chức thành chấp pháp quan??
Ngoại trừ Hàn Mông, ai Trần Linh bước Binh Thần Đạo, chính cũng hề ý định khoe khoang. Nếu đổi là chấp pháp khóa bước Binh Thần Đạo, trở về nhịn mà sức tuyên dương, thu nhận bè phái.
Trần Linh liếc qua quyết định bổ nhiệm, đầu hỏi Hàn Mông:
"Quần áo của ?"
"Chính là loại áo khoác ngươi đang mặc ... Đồng phục của chấp pháp quá."
Hàn Mông kỳ quái một cái, đầu ngoài:
"Theo lấy."
Khi Trần Linh và Hàn Mông sóng vai rời , bên trong chợ thực phẩm một nữa chìm tĩnh lặng . Quách ca ngơ ngác bóng lưng Trần Linh khuất xa, trái tim như rơi xuống vực sâu...
"Kịch bản cũ rích."
Trần Linh thở dài.
"Cái gì?"
"Không gì, thuận miệng thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-96-chap-phap-quan.html.]
Trần Linh liếc giá trị kỳ vọng của xem màn hình tuyết bên cạnh, từ khi tiến chợ thực phẩm đến nay, tổng cộng cũng chỉ tăng thêm 9%... Trong đó 7% là nhận ngay khoảnh khắc mở túi, 2% còn là lúc đưa quyết định bổ nhiệm đó.
Nếu Trần Linh tình tiết bất ngờ , tự tin thể thao tác một phen để giá trị kỳ vọng của xem tăng gấp đôi nữa, đáng tiếc chuyện xảy quá đột ngột... Tuy nhiên, việc đường lớn mà giá trị kỳ vọng tự tìm đến cửa thế , thật sự tệ.
Nếu thể thêm vài kẻ như Quách Nam thì .
"Ngươi rõ giữa những chấp pháp tồn tại hiện tượng thu phí bảo hộ, vì mặc kệ?"
Trần Linh hỏi nỗi nghi hoặc giữ trong lòng từ lâu.
"Quản? Quản thế nào?"
Hàn Mông lắc đầu, "Năm đó khi thăng chức chấp pháp quan, cũng từng thử giải quyết vấn đề , nhưng căn bản ..."
"Cho dù dùng mệnh lệnh, điều khoản cứng rắn cũng ?"
"Ngươi hiểu, nguồn gốc của tất cả chuyện ở chấp pháp, mà ở chính bản các cư dân."
Hàn Mông chậm rãi :
"Những ở nơi nô dịch quá lâu, trong hơn một trăm năm qua, bọn họ đều dựa việc cống nạp tiền của để đổi lấy sự che chở của chấp pháp, để thể yên ăn... Đời cha chú, tổ tiên của họ đều sống như .
Dù ngươi với họ rằng từ nay về cần cống nạp nữa, trong lòng họ ngược sẽ yên . Muốn đổi tư tưởng cầm tù của cả một thế hệ, loại bỏ sự yếu đuối và tự ti trong lòng họ, chuyện dễ dàng..."
Trần Linh im lặng hồi lâu, nhớ tình cảnh ngày trở thành chấp pháp, khẽ gật đầu.
Trần Linh theo Hàn Mông đến tổng bộ chấp pháp khu ba. Người lấy từ trong tủ một chiếc áo khoác một đường vân màu bạc, cẩn thận đặt lên bàn.
"Đây là của ngươi."
Trần Linh khoác chiếc áo choàng đen lên, kích thước vặn. Hắn trong gương, khí chất cũng trở nên trầm hơn ít...
"Phân cấp chấp pháp quan là dựa theo đường vân áo, ngươi thực lực cấp mấy thì chính là chấp pháp quan mấy vạch. Mỗi thăng cấp đều báo cáo lên thành Cực Quang để chuẩn , bên đó sẽ gửi trang phục đường vân tương ứng đến tiên."
"Hiện tại trong Cực Quang Giới Vực, chấp pháp quan cao nhất là mấy vạch?"
Trần Linh hỏi.
"Tám vạch, và chỉ hai vị."
"Ít ?"
"Ngươi nghĩ thăng lên tám vạch đơn giản lắm ?"
Hàn Mông liếc một cái. "Cả thế giới loài cũng nhiều cường giả tám vạch , mỗi một trong họ chỉ cần tiện tay vung lên là thể hủy diệt bộ khu ba..."
"Hai vị chấp pháp quan tám vạch là cường giả trăm năm của Cực Quang Giới Vực ."
"Trong Cực Quang Giới Vực, một vị chấp pháp quan chín vạch nào ?"
"Không chấp pháp quan chín vạch."
Hàn Mông dừng một chút, " mà, một vị cửu giai..."
Trần Linh ngẩn một chút, lập tức hiểu ý của Hàn Mông... Thành Cực Quang một vị cửu giai, nhưng vị trong hệ thống chấp pháp quan.
"Hắn Binh Thần Đạo ?"
Trần Linh thăm dò hỏi.
"Không , vị đó thuộc về bất kỳ thần đạo nào cả..."
"Không thuộc về bất kỳ thần đạo nào?"
Trần Linh khó hiểu lên tiếng:
"Không thần đạo cũng thể tiến giai đến cửu giai ? Hắn thế nào ?"
"Tình huống của vị đó vô cùng phức tạp... Ngươi chỉ cần , thuộc về bất kỳ con đường nào, nhưng sở hữu quyền lực vô cùng lớn mạnh, thậm chí Cực Quang Giới Vực mà chúng đang ở đây tồn tại cũng là nhờ ."
Nghe câu cuối cùng, trong mắt Trần Linh hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ.
Một giới vực tồn tại là vì một ư?
"Hắn là ai?"
Hàn Mông dừng một chút, chậm rãi một cái tên:
"Cực Quang Quân."