Ta Không Phải Hí Thần - Chương 51: Đào Tử
Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:23:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe đến đây, Trần Linh cuối cùng cũng hiểu rõ tiền căn hậu quả, khẽ gật đầu.
"Trần Linh trưởng quan."
Lý lão bản liếc hai bên, từ trong ngăn tủ lấy một túi giấy dầu nhỏ, đưa tay Trần Linh, "Đây là chút lòng thành của tiệm nhỏ... Ngài nhận lấy, nếu ăn bánh ga tô, cứ báo một tiếng, sẽ tự mang đến tận nhà cho ngài."
Hai mắt Trần Linh híp , mở túi giấy dầu , hai đồng ngân tệ còn dính vị bơ rơi lòng bàn tay .
Lông mày lập tức nhíu .
Thấy Trần Linh nhíu mày, Lý lão bản vốn giỏi sắc mặt, trong lòng đ.á.n.h thót một cái, vội vàng mở miệng:
"Trần Linh trưởng quan, tháng hết mưa to, đến tuyết lớn, tai ách xâm lấn, tiệm của thật sự kiếm bao nhiêu tiền... Tháng , tháng chắc chắn sẽ nhiều hơn một chút."
Nhìn hai đồng ngân tệ trong tay, Trần Linh dường như những cư dân phố Hàn Sương đang thì thầm bàn tán chuyện gì...
Trần Linh đang định mở miệng thì mấy bóng từ các cửa hàng xung quanh bước .
"Trần Linh trưởng quan, là chủ tiệm may đối diện, ngài cứ gọi là tiểu Từ là ..."
"Trần Linh trưởng quan, ngài còn nhớ ? Ta là từng sửa ống nước cho nhà ngài đây, tiệm Ngũ Kim của ở ngay sát vách, đây là chút lòng thành của ..."
"Trần Linh trưởng quan trông thật tuấn tú... Có rảnh ghé tiệm chúng chơi một chút chứ? Trong tiệm chúng ít cô nương xinh ..."
Dường như thấy Lý lão bản tiệm bánh ga tô tay , các chủ tiệm khác cũng nhao nhao theo, ai nấy đều tươi , tay cầm túi giấy dầu, dúi tay Trần Linh...
Xét theo trọng lượng, các vị lão bản hẳn là bàn bạc xong khi đến, mỗi cửa hàng đều đưa hai đồng ngân tệ.
Ngoại trừ phụ nữ trung niên mời Trần Linh ghé tiệm bà chơi, bà nhét hẳn năm đồng, ném cho một ánh mắt "ai cũng hiểu mà".
Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, ngân tệ trong tay Trần Linh lên đến gần hai mươi đồng...
Nếu quy đổi thời đại tai biến, thì là năm ngàn Nhân dân tệ túi, mà đây mới chỉ là đầu con phố.
Giờ khắc , Trần Linh đột nhiên hiểu tại một chấp pháp quan như Mã Trung thể mua một tòa nhà xa hoa đến thế ở khu hai. Nếu một chấp pháp viên bình thường cũng thể lợi dụng chức vụ của để thu lợi một cách quang minh chính đại như , thì Mã Trung, một chấp pháp quan một tay che trời ở khu ba, lợi ích thu hẳn khủng khiếp đến mức nào?
Huống chi, sản nghiệp của còn liên quan đến những khu vực đen như phố Băng Tuyền.
Xem phản ứng của cư dân phố Hàn Sương, chuyện ở Cực Quang Giới Vực dường như là điều hết sức bình thường...
"Xin , nhận."
Trần Linh lắc đầu.
Nghe thấy mấy chữ , sắc mặt đều tái , khi , họ cẩn trọng mở lời:
"Vậy, ý của ngài là..."
"Không ý gì cả, chỉ là nhận thôi."
Trần Linh đặt hết tiền của lên quầy bánh ga tô, xoay bước , tiếp tục về phía một khu khác của phố Hàn Sương.
Sắc mặt các vị lão bản càng thêm khó coi, bọn họ nghiến răng, móc thêm mấy đồng ngân tệ từ trong n.g.ự.c , nhét túi giấy dầu của , vội vàng đuổi theo.
"Trần Linh trưởng quan, tháng doanh thu của chúng quả thực , xin ngài rủ lòng từ bi, bỏ qua cho chúng tháng ..."
" đó Trần Linh trưởng quan, chúng đều là hàng xóm láng giềng cùng một con phố, ngài, ngài châm chước một chút!"
"Số tiền ngài nhận, lòng chúng yên... Nếu chấp pháp viên khác đến, chúng , chúng sẽ ai bảo kê..."
Giọng của mấy ngày càng nhỏ, nhưng lòng Trần Linh càng sáng tỏ.
Thứ họ đưa chỉ đơn thuần là tiền, mà còn là một dạng phí bảo kê trá hình... Họ tiếp tục kinh doanh ở khu ba thì thể bảo kê, và nếu nhận tiền của họ, lòng họ sẽ càng thêm bất an.
Họ cho rằng Trần Linh từ chối, đơn thuần là vì tiền đưa quá ít.
Nhận cũng , mà nhận cũng xong... Hai mắt Trần Linh híp , một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu.
"Các ngươi, định dùng thứ để khảo nghiệm cán bộ ?"
Hắn lạnh giọng .
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-51-dao-tu.html.]
Câu thốt , các lão bản khác đều sững .
"Ta, chúng ... Vậy, ngài bao nhiêu, ngài cứ giá ..."
"Ta, Trần Linh, nay hứng thú với tiền."
"Vậy ngài thích gì, ngài cứ một tiếng, chúng lập tức chuẩn !"
Trần Linh chậm rãi lấy từ trong túi mang theo một quả đào, đưa tay Lý lão bản:
"Ta loại , một quả đào y hệt thế ... Trước mắt cứ mang đến một xe."
Dứt lời, Trần Linh liền trực tiếp rời .
Nếu những lão bản đủ thông minh, hẳn sẽ dò hỏi xem quả đào mua ở , khó để tìm lão bà bà bán đào ở con phố sát vách... Như , họ trả tiền cho lão bà bà, tặng đào cho , lòng sẽ yên...
Ừm, kế hoạch thật hảo. Trần Linh thầm nghĩ.
Khi bóng dáng dần xa, ánh mắt của các lão bản đều đổ dồn bàn tay của Lý lão bản...
Trong đó hai chân mềm nhũn, phịch một tiếng quỳ sụp xuống đất.
"Hắn... Hắn ... Hắn , bảo chúng đưa cho loại đào ?"
Lão bản tiệm Ngũ Kim, một gã đàn ông lực lưỡng cao một mét tám, giờ phút cũng sợ đến mức môi tím .
"Hắn... gọi thứ là quả đào!?"
Giờ phút , trong tay Lý lão bản.
Một trái tim đỏ tươi, đang từ từ ngừng đập...
Giá trị kỳ vọng của xem Cộng 2 Nhìn thấy dòng chữ xuất hiện nền tuyết trong nháy mắt, Trần Linh sững sờ.
Một màn kịch như , quả nhiên giá trị kỳ vọng của xem tăng?
Trần Linh nhíu mày, rà soát bộ những việc , vẫn tìm điểm mấu chốt khiến giá trị kỳ vọng tăng lên ở ... Chẳng lẽ khán giả tự tưởng tượng chuyện gì ?
Trần Linh hoài nghi suy nghĩ, tiếp tục sâu phố Hàn Sương. Ngày càng nhiều chủ tiệm bước quen, Trần Linh liền thuận tay lấy quả đào trong túi , với họ rằng chỉ nhận thứ , đầu bỏ .
Hiệu quả của việc đưa đào dường như hơn Trần Linh tưởng tượng, mỗi đưa xong, đám lão bản đó đuổi theo nữa, hẳn là đều tìm chỗ mua đào .
Giá trị kỳ vọng của xem Cộng 2 . Giá trị kỳ vọng của xem Cộng 2 . Giá trị kỳ vọng của xem ... Nhìn những dòng thông báo giá trị kỳ vọng ngày càng nhiều hiện , lông mày Trần Linh càng nhíu chặt, dường như nhận điều gì đó, cúi đầu cái túi trong tay .
Còn sót một quả đào trong đó, căng bóng mọng nước, tỏa hương thơm ngát.
Trần Linh cầm quả đào lên, xoay qua xoay trong tay ngắm nghía một hồi lâu, cũng tìm thấy vấn đề gì.
Thế là cẩn thận, tự c.ắ.n một miếng.
Ừm, ngọt.
Cùng lúc đó, trong một gia đình ở phía đối diện con phố đang trộm Trần Linh qua cửa sổ, nữ chủ nhà trợn ngược mắt, ngất xỉu tại chỗ vì sợ hãi.
Trần Linh vài ba miếng ăn hết quả đào. Lúc , cũng gần hết phố Hàn Sương. Thấy thời gian còn sớm, liền đường tắt về nhà .
Về đến cửa nhà, phát hiện cửa hàng điểm tâm Triệu thị ở chếch đối diện kéo cửa cuốn kim loại xuống. Hắn ngạc nhiên, vì theo lý thì giờ , dù chú Triệu bán hàng, cũng mở cửa để chuẩn nguyên liệu cho ngày mai chứ...
Trần Linh cũng nghĩ nhiều, thẳng về nhà, bộ chế phục màu đỏ thẫm , mái hiên cửa.
Không qua bao lâu, con đường một bóng , chìm trầm tư...
Sao vẫn ai đến đưa đào nhỉ?