Ta Không Phải Hí Thần - Chương 47: Nghịch chuyển thời đại

Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:23:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đối với sự xuất hiện của Trần Linh, Sở Mục Vân hề ngạc nhiên.

Hắn mỉm , từ trong quầy bán đồ ăn vặt lôi một cái ghế, hiệu Trần Linh xuống.

"Xem , ngươi cuối cùng cũng đủ kiên nhẫn để hết về cái gọi là 'Chính nghĩa' của chúng ."

"Rửa tai lắng ."

Trần Linh tuy nóng lòng thứ liên quan đến chiếc USB, nhưng tin rằng Sở Mục Vân đưa nó cho thì nhất định sẽ giải thích, vì kiên nhẫn chờ đợi Sở Mục Vân kể từ đầu.

"Ngươi hiểu bao nhiêu về Đại tai biến?"

Trần Linh nhớ một chút nội dung bác sĩ Lâm đó, "Nghe một ngôi băng màu đỏ xẹt qua bầu trời, thế giới màu xám và thế giới giao thoa, gây ảnh hưởng cho thế giới ... Còn tai ách sẽ bò , hết ."

Nói đến đây, Trần Linh đột nhiên nghĩ tới, cũng thấy thông tin về ngôi băng màu đỏ trong USB...

Hắn như nghĩ đến điều gì đó, kinh hãi trừng to mắt.

"Đợi ... Cái trong USB, chẳng lẽ là thế giới Đại tai biến ư?!"

"Không sai."

Sở Mục Vân kinh ngạc một cái, dường như ngờ Trần Linh đoán ngay, "Những điều ngươi là những gì phần lớn trong chín đại giới vực về Đại tai biến, nhưng thực tế, Đại tai biến còn hơn thế nhiều..."

"Có ý gì?"

"Tương truyền rằng, thế giới Đại tai biến phồn hoa và thịnh vượng, con thể dựa sức mạnh của khoa học để nhiều việc... Ví như bay lên bầu trời, cải t.ử sinh, thành phố sáng như ban ngày suốt đêm, tạo dựng thế giới ảo trong hiện thực, thậm chí rời khỏi hành tinh , khám phá vũ trụ bao la huyền bí hơn nữa..."

Sở Mục Vân , quan sát sắc mặt Trần Linh, phát hiện căn bản chút biểu cảm d.a.o động nào, nhịn hỏi:

"Ngươi kinh ngạc ?"

Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi

"A?"

"Những điều đủ để ngươi kinh ngạc ?"

Sở Mục Vân, cũng như những khác của thế giới ... , của thời đại , từ nhỏ lớn lên ở đây, nên tự nhiên từng thấy qua trình độ khoa học kỹ thuật Đại tai biến. Đối với bọn họ, tất cả những gì miêu tả trong truyền thuyết đều là hư vô, giống như hiện đại truyện thần thoại .

"À, thần kỳ."

Trần Linh mặt đổi sắc gật đầu.

Chẳng chỉ là máy bay, chữa bệnh, đèn điện, trò chơi, cả phi thuyền vũ trụ đó ... Những thứ đối với Trần Linh, vốn sinh sống ở đô thị hiện đại, sớm quen mắt.

Có điều, nếu cái gọi là "kiếp " của kỳ thực chính là thế giới Đại tai biến, chẳng nghĩa là, căn bản hề xuyên qua thế giới...

Mà là xuyên qua thời gian?

"Tóm , 379 năm , một ngôi băng màu đỏ xẹt qua bầu trời, từ đó về , văn minh vật chất của nhân loại bắt đầu thụt lùi."

Sở Mục Vân một cách thuần thục như đang thuộc lòng một kịch bản sẵn nào đó, "Những thành tựu khoa học kỹ thuật tinh túy nhất mà nhân loại tự hào nhất, sụp đổ đầu tiên, máy quang khắc, phi thuyền vũ trụ, và cả những siêu cấp vũ khí thể hủy diệt thế giới..."

"Ý ngươi là... văn minh nhân loại đang thụt lùi?"

"Không sai, những Đại tai biến phát hiện rằng, họ còn cách nào chế tạo những thứ mới nữa, cứ như thể những nguyên lý khoa học cơ bản nhất bên trong chúng bộ đều mất hiệu lực. Cho dù họ lắp ráp hảo từng linh kiện với , khác gì , nhưng nó vẫn thể vận hành...

Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều thứ mất tác dụng, điện thoại, máy tính, đường sắt cao tốc, và các nhà máy điện quy mô lớn...

Sự khủng hoảng lan rộng trong xã hội loài , họ văn minh vật chất sẽ thụt lùi đến mức nào... Trong nỗi sợ hãi đó, họ bắt đầu tự g.i.ế.c lẫn ."

"Chờ một chút."

Trần Linh ngắt lời Sở Mục Vân, "Văn minh vật chất thụt lùi, lẽ là khó khăn chung mà nhân loại đối mặt, tại họ đoàn kết hợp tác để vượt qua khó khăn, mà tự g.i.ế.c lẫn ?"

"Bọn họ đoàn kết, nhưng cũng vô dụng."

Sở Mục Vân dừng một lát, "Hơn nữa cũng , họ sở hữu một loại siêu cấp vũ khí nào đó thể hủy diệt thế giới, nhưng quốc gia nào cũng loại vũ khí ...

Một khi những vũ khí bộ mất hiệu lực, văn minh khoa học kỹ thuật của đều thụt lùi đến cùng một trình độ, thì sự cân bằng mạnh yếu vốn liền phá vỡ... Cường quốc còn mạnh, nước yếu cũng còn yếu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-47-nghich-chuyen-thoi-dai.html.]

Cường quốc để bảo vệ địa vị, tài nguyên, và của cải của , bọn chúng liền chọn..."

"Phóng tất cả siêu cấp vũ khí, tiêu diệt những nước yếu những vũ khí ư??"

Trần Linh như nghĩ đến điều gì, "Thế chiến?!"

Trần Linh đương nhiên , vũ khí hạt nhân quan trọng như thế nào đối với các cường quốc. Nếu các cường quốc rằng trình độ khoa học kỹ thuật của tất cả các quốc gia đều sẽ thụt lùi về cùng một vạch xuất phát, thì tất nhiên họ sẽ tay phát động chiến tranh.

Bởi vì mất vũ khí, đồng nghĩa với việc mất sức mạnh răn đe, các quốc gia khác tất nhiên sẽ nhòm ngó dầu mỏ, của cải, vân vân của bọn họ...

"Ngươi cơ bản sai, nhưng cường quốc chỉ tấn công nước yếu... Bọn chúng cũng tấn công lẫn , bởi vì nếu trình độ khoa học kỹ thuật thực sự thụt lùi nghiêm trọng, thì tài nguyên nhân lực mới thực sự là thứ quyết định sự sinh tồn của một quốc gia. Bọn chúng cân bằng thực lực của mỗi quốc gia, thì chỉ thể suy yếu dân của các quốc gia lập trường khác biệt với .

Kết tinh văn minh hàng trăm năm của nhân loại, làn sóng thụt lùi, cuối cùng chỉ biến thành cỗ máy g.i.ế.c chóc thuần túy..."

Trần Linh im lặng hồi lâu, chậm rãi :

"Sự giao thoa của Hôi giới, là nguyên nhân căn bản dẫn đến Đại tai biến... Mà chính là việc con tự g.i.ế.c lẫn ."

"Sau trận Đại tai biến đó, thế giới cũng là cảnh hoang tàn. Những may mắn sống sót tự cho rằng thế giới trật tự mới, ngờ chỉ vài ngày , Hôi giới liền bắt đầu giao thoa với hiện thực...

Sự ô nhiễm từ thế giới rõ nguồn gốc ăn mòn đại địa, tai ách hung tàn tàn sát sinh linh, xã hội loài vốn như ngọn đèn gió, hứng chịu đòn đả kích mang tính hủy diệt.

Kể từ đó, thế giới còn phân chia quốc gia, những sống sót tập hợp với , thành lập chín tòa căn cứ. Về , họ nắm giữ phương pháp chống sự giao thoa của Hôi giới, chín đại căn cứ dần dần mở rộng, biến thành chín đại giới vực như bây giờ."

"Thì là thế."

Trần Linh thở dài một .

Khoan ...

Nếu những gì Sở Mục Vân là thật, chẳng cha của cũng sẽ bỏ mạng trong Đại tai biến ?

Không chỉ cha , tất cả những , bạn bè, đồng nghiệp mà quen , đều sẽ cuốn t.h.ả.m họa ... Mà thể sống sót qua đó, liệu bao nhiêu?

Những đường phố xem tin tức lúc đó, căn bản sẽ ngờ , bao lâu , thế giới sẽ đón nhận biến cố lớn.

Đôi mắt Trần Linh khẽ run rẩy, bây giờ tất cả những gì xảy ở thời đại đó, rằng tất cả những quan tâm gần như đều sẽ bỏ mạng, nhưng bất lực... Thời đại đó, cách đây gần bốn trăm năm, , thì thể gì?

"Ngươi cho những điều , nữa?"

"Sau đó, chính là tôn chỉ duy nhất của Hoàng Hôn Xã chúng , cũng là 'Chính nghĩa' mà chúng thờ phụng."

Sở Mục Vân chỉ tay ngoài cửa, "Ngươi cảm thấy, Cực Quang giới vực thế nào?"

Trong đầu Trần Linh, lập tức hiện bóng dáng khập khiễng của Ngô Hữu Đông, gã kéo xe khinh thường chấp pháp, còn đám phố Băng Tuyền của Trương Cường âm hiểm, và những chấp pháp cấu kết với bọn chúng để kiếm chác...

"Rất hỗn loạn."

Cuối cùng, chỉ thốt hai chữ .

"Vậy nếu cho ngươi , thực so với các giới vực khác, Cực Quang giới vực thì ?"

Trần Linh giật .

"Hoàng Hôn Xã, tập hợp những kẻ đáng thương xã hội ruồng bỏ. Trong mắt thế nhân, chúng lẽ là những kẻ điên, những kẻ thất bại, những tên đồ tể... Điểm chung duy nhất của chúng , chính là sự tuyệt vọng đối với thời đại ..."

"Cho nên, chúng tập hợp một chỗ."

"Tập hợp một chỗ, nữa?"

Trần Linh hỏi.

Ánh hoàng hôn mờ nhạt dần chìm lòng đất, nửa khuôn mặt Sở Mục Vân chìm bóng tối.

Hắn hít sâu một , từng chữ một , "Nghịch chuyển thời đại, khởi động thế giới."

 

 

 

 

Loading...