Ta Không Phải Hí Thần - Chương 35: Ném đi
Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:23:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khu hai.
Phố Băng Tuyền.
Ở cuối ngã tư đường, một tòa trạch viện chiếm diện tích mấy trăm bình trở nên ồn ào náo nhiệt, vô bó đuốc lửa cắm khắp các nơi trong trạch viện, sóng nhiệt quét qua bên , tuyết lớn bay lượn chạm đến mặt đất lặng lẽ tan .
Nơi ngày thường ở, phảng phất một căn hoang trạch thất lạc, nhưng chỉ cực ít , tòa đại trạch đủ để mua nửa con phố Hàn Sương ở khu ba , chủ nhân tên là Mã Trung.
Mà giờ khắc , tòa trạch viện đổi vẻ hoang vu đồi phế vốn , tiếng nhạc du dương say đắm lòng vang lên dứt, tiếng phụ nữ hờn dỗi quyện cùng tiếng đàn ông lớn, phảng phất chốn cực lạc thiên đường.
"Tòa trạch viện của Mã ca quả thật tệ nha... Ngày thường bỏ hoang lâu như , thật sự là đáng tiếc."
Tiền Phàm mặc bộ chế phục chấp pháp màu đỏ thẫm, ở hàng đầu tiên, một bên híp mắt các nữ t.ử áo quần xốc xếch đang nhảy múa khêu gợi đài, một bên nhịn cảm khái.
"Có gì mà tiếc, tòa nhà của Mã ca ở khu ba còn lớn hơn cái nhiều."
Một chấp pháp viên khác bên cạnh , nâng ly rượu cụng với Tiền Phàm, uống cạn ly rượu ngon.
"Thật ngưỡng mộ quá... Lúc nào mới thể mua một tòa nhà như thế ."
"Hàn Mông c.h.ế.t, sẽ còn ai phá rối chuyện ăn của chúng nữa, qua vài năm nữa, mấy ca mỗi một căn."
"Ha ha ha ha, nào, cạn thêm ly nữa!"
" , Mã ca vẫn tới ?"
"Hắn đang đường đến, bảo chúng cứ chơi ."
Tiền Phàm khẽ gật đầu, đang định thêm gì đó thì Cốt Đao kéo một vũ nữ, tươi đến bên cạnh Tiền Phàm.
"Nào nào nào, kính Tiền lão bản của chúng một ly! Trước đây chúng nhiều hiểu lầm, chuyện ăn phương diện , mong chiếu cố nhiều hơn nha..."
"Xương lão bản đùa , là Mã ca chủ trì, cũng chỉ đến ké chút thôi."
Tiền Phàm , " mà chuyện ăn phương diện , chắc chắn sẽ hợp tác chân thành, đôi bên cùng lợi, đôi bên cùng lợi nha..."
"Nói lắm a, đôi bên cùng lợi!"
Mười chín vị cư dân phố Băng Tuyền mặt tại đây, lượt dậy, cụng ly với Tiền Phàm. Trong họ kẻ buôn bán s.ú.n.g ống, kẻ kinh doanh ma túy, kẻ buôn bán da thịt... giờ khắc , nụ của bọn đều ôn hòa vô hại như , nếu vô tình lạc , chắc chắn sẽ tưởng đây là buổi giao lưu hữu nghị của các ông lớn giới kinh doanh nào đó.
"Tiền lão bản, lô hàng mấy hôm thế nào ?"
Cốt Đao như nhớ điều gì, hạ giọng , "Trái tim đó, còn những nội tạng , chất lượng cũng tệ chứ?"
"Không tệ."
Tiền Phàm khẽ gật đầu, "Người mua hài lòng."
"Người mua hào phóng như , một mua hết tất cả nội tạng cũng phổ biến ... Lô hàng đó, là đưa thành Cực Quang ?"
Nghe thấy ba chữ "thành Cực Quang", Tiền Phàm híp mắt, thong thả :
"Xương lão bản, nghề , những chuyện nên hỏi thì đừng hỏi nhiều... Cẩn thận rước họa ."
"Ha ha ha, là đường đột, tự phạt một ly!"
Cốt Đao một uống cạn ly rượu, ánh mắt về phía vũ nữ đầy đặn quyến rũ sân khấu, bàn tay đang đặt vai nữ t.ử bên cạnh tự động trượt xuống, mặc cho nàng hờn dỗi mà tùy ý đùa bỡn.
"Nói cũng , nào cũng chỉ mấy tiết mục ... Không gì khác ?"
"Ngươi còn xem gì nữa?"
"Ta ở thành Cực Quang biểu diễn, còn ca hát, tiểu phẩm, ảo thuật, hát hí khúc nọ... Sao chỗ đây chỉ mỗi khiêu vũ?"
"Chính ngươi cũng đó là ở thành Cực Quang... Khu ba gì nhiều trò như ? Có thể tìm cho ngươi nhiều vũ nữ thế , còn nhạc đệm là tệ ."
"Thật là vô vị."
Gương mặt Cốt Đao ửng đỏ vì men rượu, đẩy hai mỹ nữ trong lòng , thẳng lên giữa sân khấu. Đội hình của các vũ nữ đang biểu diễn phá vỡ, họ ngơ ngác đầy kinh ngạc.
Bên sân khấu, mấy đang gõ trống giữ nhịp, thổi sáo trúc cũng im bặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-35-nem-di.html.]
"Đừng dừng , tiếp tục nhảy ."
Cốt Đao nhẹ nhàng áp sát lưng một vũ nữ, hai tay như rắn trườn nàng, cuối cùng nắm lấy cổ tay đối phương, điều khiển vũ điệu của nàng như một con rối gỗ, khiến nàng uốn éo một cách kỳ quái và gượng gạo sân khấu.
Sắc mặt vũ nữ sợ đến trắng bệch, nhưng dám phản kháng, chỉ thể mặc cho Cốt Đao đùa nghịch thể . Các vũ nữ còn liếc Tiền Phàm đài, vờ như chuyện gì xảy , tiếp tục múa đều đặn...
Tiếng trống tiếp tục, tiếng sáo du dương.
"Ha ha ha ha, Cốt Đao, ngươi nhảy quá !"
"Còn bằng để lên!"
"Đừng mà, thấy nhảy lắm, tiếp tục nhảy, tiếp tục nhảy ! Ha ha ha..."
"Không ngờ ngươi còn thiên phú khiêu vũ ? Cho xem màn múa cột !"
Đám phố Băng Tuyền đài thấy , đều phá lên , như thể tìm trò vui gì đó, đẩy khí ồn ào náo nhiệt lên một cao trào mới.
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
lúc , một bóng đẩy cánh cửa lớn của trạch viện giữa trời tuyết lớn, chậm rãi bước .
"Sao thế? Mã ca cuối cùng cũng đến ?"
Đám đông đầu , ánh mắt đổ dồn về phía tiền sảnh, đồng loạt sững sờ tại chỗ.
Người đến Mã Trung, mà là một thiếu niên khoác hỉ bào đỏ chói. Hắn lặng lẽ bước qua con đường đá ở tiền sảnh, tuyết rơi đầy trời nhuộm hoa râm mái tóc mai của .
Giữa thế giới trắng xóa, sắc đỏ son chói mắt và nóng rực đến thế.
Nhìn rõ khuôn mặt đó, sắc mặt đại đa trong phòng đều biến đổi, như thể nhớ điều gì, trong mắt ánh lên vẻ oán độc và âm hiểm.
Cùng lúc đó, Tiền Phàm sững , liếc chấp pháp viên bên cạnh dậy khỏi chỗ .
"Trần Linh lão , ngươi đến đây?"
Khuôn mặt nở nụ nhiệt tình, "Ngươi xem thật khéo, ngươi thì khu hai, khu ba bên liền giải phong. Chúng định tổ chức một buổi lễ ăn mừng cho vui, còn , lẽ sáng nay nên giữ ngươi cùng tham gia... Nào nào nào, đến thì cùng xuống uống chút ."
Trần Linh trả lời, bình thản xuyên qua sân trong gió tuyết, đôi giày đầy bùn đất bước phòng, để những dấu chân sâu hoắm.
"Không cần."
Hắn lạnh nhạt , "Ta đến là để lấy vài thứ..."
"Lấy đồ? Ngươi rơi thứ gì ?"
Dưới ánh mắt của , Trần Linh xuyên qua bữa tiệc rượu, từng bước một tiến lên sân khấu... Ánh mắt , từ đầu đến cuối đều khóa chặt Cốt Đao.
"Ồ, còn tưởng là ai, hóa là Trần đại chấp pháp đây mà..."
Cốt Đao say khướt khẩy một tiếng, buông vũ nữ trong tay , đẩy nàng sang một bên, "Sao thế, ăn mặc thế là cho mấy ca biểu diễn tiết mục?"
Bây giờ Hàn Mông c.h.ế.t, Mã Trung một nữa một tay che trời ở khu ba, bọn Cốt Đao tin tên nhóc Trần Linh còn dám tìm đường c.h.ế.t... Hiện tại, khu hai và khu ba đều là thiên hạ của bọn !
"Ha ha ha ha! Nào, để biểu diễn một tiết mục !"
"Hắn ăn mặc thế , là hát hí khúc ? Hát vở nào đây?"
Đám lúc đang lúc sợ trời sợ đất, bọn nâng ly rượu, ánh mắt về phía Trần Linh áo đỏ đầy vẻ chế giễu.
Tiền Phàm nhíu mày càng lúc càng chặt, mơ hồ cảm thấy điều gì đó .
"Trần Linh, ngươi rơi thứ gì, cứ với ... Ta tìm giúp ngươi."
"Ta rơi một trái tim."
Trần Linh thẳng mặt Cốt Đao, "Còn , mạng của ."
Khoảnh khắc , một bàn tay xuyên thủng lồng n.g.ự.c Cốt Đao trong nháy mắt!