Ta Không Phải Hí Thần - Chương 181: Kịch một vai

Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:17:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trên Trần Linh, chí ít bảy tám vết d.a.o chém, thậm chí bả vai còn một vết đạn. Trên mặt tràn đầy vết m.á.u và vẻ mỏi mệt, mồ hôi to như hạt đậu lướt qua gương mặt, từng giọt rơi xuống vùng đất hoang vu cằn cỗi. Văn Sĩ Lâm giật , ngơ ngác cánh tay trái vặn vẹo mất tự nhiên , trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. "Tay của ngươi. . Trần Linh vững mặt , trong mắt lóe lên một tia trêu tức, một tay đột nhiên siết chặt cổ họng A Thành, đập mạnh bề mặt máy móc. "

" đó. . . "

Văn Sĩ Lâm nhịn hỏi. . "

Cùng lúc đó, lớp da mặt Trần Linh ngừng bong , như từng chiếc mặt nạ bí ẩn và dối trá, những giọng khác liên tiếp vang lên:

"Lão đại, dối, căn bản của Đàn Tâm . . "

Trần Linh cúi đầu xuống vết thương , khàn giọng :

"Văn , chúng chia tay ở đây . Các ngươi thả ! . "

A Thành sững sờ, "Không, điều thể nào. Các ngươi thể cứ thế mà bỏ rơi ! . . ! Nếu thể sống sót, Văn Sĩ Lâm cũng sẽ chút do dự dùng linh kiện đập , nhưng lúc đó thật sự nghĩ nhiều đến thế, chính sự quyết đoán của Trần Linh, đúng hơn là trí tuệ lý trí đến cực điểm đó, cứu cả hai bọn họ trở về từ bờ vực cái c.h.ế.t. "

Ánh mắt Văn Sĩ Lâm Trần Linh tràn đầy phức tạp, đó cũng từng cầm mảnh linh kiện , nhưng nghĩ tới việc đập gãy tay , đúng hơn là căn bản dám nghĩ đến. Văn Sĩ Lâm cúi đầu , phát hiện phần lớn đều là thông tin cá nhân và sơ yếu lý lịch của Trần Linh, nhưng khi nhặt lên tờ giấy cuối cùng, lông mày bất giác nhíu . . Ta thành nhiệm vụ cho tổ chức! . Ta sẽ cùng ngươi nữa, ngươi cứu một mạng, cơ hội nhất định sẽ báo đáp ngươi. "

Văn Sĩ Lâm định sẽ cùng , nhưng nghĩ đến tất cả chuyện đều do gây , nếu theo Trần Linh thể sẽ liên lụy đến , một hồi im lặng, với vẻ mặt phức tạp :

"Được. . Trong mắt Văn Sĩ Lâm hiện lên vẻ nghi hoặc, cùng lúc đó, con tâm mãng đang đỉnh đầu há to miệng, những nghi ngờ nuốt cũng đồng loạt trào ngược về trong đầu . "

Trần Linh một cách nhợt nhạt, "Bất quá cũng may. ! "Trộm trái tim" nghĩa là gì? Ta tìm Sở bác sĩ, chút thương tích đối với là gì cả. Văn Sĩ Lâm sững sờ hồi lâu, gật gật đầu, "Vậy thì thật là mạo hiểm. . Đợi đến khi Văn Sĩ Lâm xa, một bóng đẫm m.á.u chậm rãi bước qua sỏi đá, vị trí ban đầu, gió lạnh thấu xương thổi qua mái tóc , khóe miệng khẽ nhếch lên. Văn Sĩ Lâm kinh ngạc tấm ảnh trong tay, sự nghi ngờ trong lòng lên đến đỉnh điểm từng . . "

. Trần Linh tiện tay vẫy một cái, cổ tay vặn gãy liền tự động trở như cũ, vết m.á.u cũng giảm rõ rệt bằng mắt thường, khôi phục dáng vẻ nhiễm bụi trần ban đầu. Hắn lắc đầu, vẫn loạng choạng bước về một con đường khác. . . Lớp da mặt tự nhiên bong khỏi mặt Trần Linh, biến thành một đàn ông trung niên xa lạ, giọng lạnh lẽo khàn khàn vang lên:

Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi

". . lúc , đáy cặp tài liệu rách một lỗ, vài tờ giấy từ đó bay . . . "Chúng nhốt trong một nhà kho, khi từ cổng, liên tục thấy tiếng động kéo đến, liền xông theo con đường ít . Văn Sĩ Lâm hề nghi ngờ tại chiếc cặp tài liệu tình cờ rơi ở đây, cũng nghi ngờ tất cả những gì Trần Linh , Bởi vì con tâm mãng đang đậu đỉnh đầu , ngừng hấp thụ "sự nghi ngờ" của . Văn Sĩ Lâm hận thể lập tức xông lên chặn Trần Linh , nhưng cuối cùng vẫn kìm nén . . . Hắn bình tĩnh đó, hề hấn gì, dường như những vết gãy xương và thương tích chỉ là ảo giác. Hắn thương nặng như , chắc cũng sẽ để ý đến tập hồ sơ xin việc . Chuyện liên quan đến việc phỏng vấn ở bệnh viện ? Khi truy tìm những thông tin khác, bao giờ cảm giác như . Tại ở trong hồ sơ xin việc của Lâm Yến? "

Trần Linh thờ ơ khoát tay, bước những bước loạng choạng về phía xa, chiếc áo khoác màu nâu m.á.u tươi nhuộm đỏ cứ thế dần dần biến mất ở cuối con đường. Không tin ngươi thể hỏi trưởng quan Đàn Tâm . Lần thật sự nhờ ngươi, Lâm Yến . Hắn chỉ thể nhặt cặp tài liệu từ trong vũng m.á.u lên, cẩn thận lau vết m.á.u đó, đợi gặp Trần Linh sẽ trả cho . . Cuối cùng trốn thoát từ cửa . Dù , trong lòng vẫn ngứa ngáy khó chịu. . "Đây là. "Thả ! "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-181-kich-mot-vai.html.]

Đó là một tấm ảnh, tấm ảnh là một bé chừng mười lăm mười sáu tuổi, dáng vẻ văn tĩnh thanh tú, ở mặt tấm ảnh, là một dòng chữ 'khắc cốt minh tâm':

! . . . A Thành trùm một cái túi vải đen lên đầu, còng một cỗ máy trong nhà kho, tiếng máy móc bên cạnh gầm rú đến mức gần như điếc tai, cho dù gào thét khản cổ, âm thanh cũng nó át . "

"Mảnh linh kiện cạy bung xiềng xích, nhưng thể đập gãy tay của . . . Những gì đều là sự thật! "

A Thành run rẩy đáp, "Ta, đều là thật! . "

"Ta cử hỏi , bọn họ nhận thứ gì của ngươi. . Ta cần tìm Sở bác sĩ. Là ai trộm trái tim của ngươi? Tại các ngươi để ý đến ? . . . "

"Các ngươi thể g.i.ế.c . . Văn Sĩ Lâm định rời theo hướng ngược , ánh mắt bất chợt liếc thấy nơi Trần Linh , một chiếc cặp tài liệu nhàu nhĩ đang rơi trong vũng máu. Nghĩ thông ? Chắc là Trần Linh để nó , trong lúc hỗn chiến nó trở nên thế . . Tiếng gào thét của A Thành im bặt. "

"Nghĩ thông cái gì? "

"Ta cũng là vì tự cứu lấy mạng . "

"Ta thật sự là của trưởng quan Đàn Tâm ! "

Trần Linh , một con mãng xà vô hình chậm rãi chui từ giữa hai hàng lông mày của , quấn quanh lấy Văn Sĩ Lâm đang hề , dường như đang từ từ hút lấy thứ gì đó. Văn Sĩ Lâm cúi xuống nhặt cặp tài liệu lên, định trả cho Trần Linh, nhưng phát hiện Trần Linh thấy bóng dáng nữa. Gió lạnh gào thét thổi qua cánh đồng hoang vắng, vang vọng u u trong nhà kho , Trần Linh một nữa đẩy cửa lớn nhà kho, hai tay đút túi quần, chậm rãi , như một diễn viên ưu nhã sắp bước lên sân khấu, tiếng máy móc vận hành ầm ĩ che tiếng cửa kẽo kẹt và bước chân của , tựa như một bản nhạc đệm. "Chúng trốn bằng cách nào? . Cậu bé là ai? Mà Trần Linh cầm linh kiện, như . . Hắn chỉ đang giãy giụa để sống sót thôi, lẽ địa điểm đó cũng là do bịa . "

"Lão đại, tên phóng viên và g.i.ế.c, trừ bỏ hậu họa, tên đây? "

"Chuyện đó còn hỏi ? Giữ gì? "

Dưới tiếng máy móc ầm ĩ, A Thành thể phân biệt vị trí của những giọng , giữa những giọng đầy sát ý của "đám ", cơ thể sợ hãi run lên khe khẽ.

 

 

 

 

Loading...