Ta Không Phải Hí Thần - Chương 180: Trốn
Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:17:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"A Thành. . . Ngươi. . Vừa mò mẫm, Văn Sĩ Lâm thầm kinh ngạc, tố chất tâm lý của Lâm Yến quả thực mạnh, đến nước những hoảng sợ mà ngược còn thể giữ bình tĩnh tuyệt đối, chỉ riêng tố chất tâm lý vượt qua phần lớn . . Rất cứng, hình như là một linh kiện kim loại. "
Trần Linh gì, chỉ thử giật mạnh xiềng xích vài , phát tiếng loảng xoảng. Tay trái của đó vặn vẹo một cách tự nhiên, giống như thứ gì đó đ.á.n.h gãy. . "
"Giải quyết . "
Văn Sĩ Lâm thể nào ngờ , trợ thủ theo mấy tháng nay là do bên chấp pháp quan phái tới. Trần Linh trả lời, hít sâu một , ngay đó truyền đến một trận tiếng kim loại va chạm, xen lẫn tiếng gầm nhẹ đau đớn. Linh kiện rơi xuống đất kêu leng keng hai tiếng dừng ở một vị trí nào đó. . Đều tại lôi ngươi chuyện , bọn họ nhắm . . . "
Văn Sĩ Lâm tự tin lắm khả năng ném trúng của . Một hình đầy vết đao, m.á.u me bê bết, đang yếu ớt mặt . "Ngươi. Dưới tình trạng trời đất cuồng, thể phân biệt phương hướng, chỉ thể để mặc Trần Linh mang theo vượt qua một bức tường thấp, đó nhanh chóng chạy như bay về phía xa. . . "Không , dùng miệng c.ắ.n . "
Trong lúc hỗn loạn, Văn Sĩ Lâm Trần Linh kéo , mắt vẫn là một màu đen kịt. . "
Được Trần Linh nhắc nhở như , Văn Sĩ Lâm lập tức phản ứng , hai tay trói bắt đầu mò mẫm mặt đất trong phạm vi thể. Trong thời gian , A Thành biểu hiện thể gọi là hảo, đối với dường như cũng vô cùng tôn kính, dù cho những văn bản và bằng chứng đó biến mất, chính cũng từ đến nay từng nghi ngờ A Thành. "
"Không . "
Văn Sĩ Lâm hai mắt sáng lên. Sự phẫn nộ và khó hiểu trào dâng trong lòng, gầm lên giận dữ:
"Cho nên, thế mồ côi của ngươi, lý lịch của ngươi, những điều ngươi lúc phỏng vấn, tất cả đều là giả? "
"Ngươi thể dùng tay chạm xiềng xích của ? . "
"Chuyện đến nước , gì xin cả, chúng nên nghĩ cách ngoài thì hơn. Nó quá tù và nặng, ". Khoảnh khắc giọng vang lên, tim Văn Sĩ Lâm đập thịch một cái. "
Sau một hồi, Văn Sĩ Lâm rốt cuộc lấy tinh thần, trong giọng khó nén sự kinh ngạc, "Ngươi là của Đàn Tâm ? "
Văn Sĩ Lâm tiếng xiềng xích rơi xuống đất, vui mừng lớn. Không chạy bao lâu, Trần Linh cuối cùng thở hổn hển dừng , Văn Sĩ Lâm thì suýt chút nữa cắm đầu xuống đất. Ngươi điều tra những thứ khác, vị đó đều thể quan tâm, nhưng Cứu Rỗi Chi Thủ thì ngươi tuyệt đối đụng . "
Khuôn mặt Văn Sĩ Lâm chiếc túi trùm đầu tái nhợt vô cùng. Hắn lảo đảo ngã mặt đất, run rẩy gỡ chiếc túi vải đen đầu xuống. . "
Từ chỗ Trần Linh phát tiếng xiềng xích và linh kiện va chạm, "Xiềng xích còng tay, là kẽ hở. . "
Keng ! . . Văn Sĩ Lâm chuyện gì xảy , chỉ thuận theo lực của Trần Linh mà cúi xuống. "
"Không . . Khoảng cách vặn với tới , " giọng Trần Linh từ phía truyền đến, "Người áp giải lúc nhét giẻ miệng hình như nhét chặt lắm, giãy giụa mấy cái là phun . Văn Sĩ Lâm kinh ngạc hỏi:
"Ngươi giải quyết ? Ngay đó, một tiếng lưỡi đao xé gió vang lên, gần như sượt qua tai Văn Sĩ Lâm. Khoảng cách giữa hai dường như xa. Mà , cũng sẽ những gì nên , để ngươi lý do gì sa thải . . "
A Thành hít sâu một , "Trữ trưởng quan nắm rõ tính cách của ngươi, thứ đều là ngụy tạo vì ngươi, ông chắc chắn rằng ngươi nhất định sẽ chọn . "
Trần Linh vội hỏi, "Có thể cạy mở xiềng xích ? "
Giọng im lặng lâu một nữa vang lên, "Người , bắt hai đến phòng , chuyện riêng với . "Ngươi đang cái gì? "Đủ . . Giờ phút A Thành tự tiết lộ phận, Văn Sĩ Lâm chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng. . Trần Linh suy nghĩ một lát, "Ngươi ném nó qua cho thử xem. Cùng lúc đó, đầu ngón tay Văn Sĩ Lâm chạm một vật lạnh lẽo, liền vui mừng, "Sau lưng thứ gì đó. . Nơi hẳn là một nhà kho hoặc nhà máy nào đó, bọn họ tạm thời dùng nơi giam giữ chúng . Vị đó chỉ để đến theo dõi ngươi, cản trở ngươi điều tra, là vô cùng nhân từ. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-180-tron.html.]
"Ngươi còn nhớ động tĩnh lúc nãy ? "
"Ngươi thể cạy mở ? "
Văn Sĩ Lâm kinh ngạc hỏi. "Xảy chuyện gì ? Văn Sĩ Lâm khổ:
"Bây giờ chúng trói , mắt cũng bịt kín, mà ngoài ? "Được . "
Văn Sĩ Lâm ngờ Trần Linh thể phun miếng giẻ, lập tức giãy giụa xiềng xích của , dùng âm thanh để truyền đạt thông tin vị trí cho Trần Linh. "
Văn Sĩ Lâm chỉ thể dựa vị trí giọng của Trần Linh, nghiến răng ném linh kiện trong tay . "Sao ? "
Lòng Văn Sĩ Lâm chùng xuống, bóng tối mắt, giọng đầy vẻ áy náy:
"Thật xin . "
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Giọng Trần Linh vô cùng bình tĩnh. "Văn , ngươi còn chứ? Nói chừng, gần đây thứ gì đó thể dùng . "
Văn Sĩ Lâm còn gì đó, một miếng vải nhét miệng , ngay đó cả một đôi tay mạnh mẽ đè xuống, kéo chậm chạp về một hướng nào đó trong bóng tối. Nếu , ngươi sớm c.h.ế.t mấy trăm . . . "Chỗ . Keng ! "
Trần Linh tiếc nuối . Sau khi xiềng xích của đối phương phát tiếng loảng xoảng, Văn Sĩ Lâm lập tức cảm thấy miếng giẻ trong miệng ai đó kéo mạnh , khôi phục khả năng chuyện. Keng ! "
Văn Sĩ Lâm đang định đưa tay gỡ chiếc túi vải đen đầu xuống, Trần Linh liền một tay đè đầu , trực tiếp ấn mạnh xuống đất. Chúng hẳn là trói hai cây cột khác , với tới. ! . Có lấy ? . Chưa kịp để gì, một luồng quyền phong mang theo tiếng gió rít lao về phía . Sau khi tiếng bước chân của rời , bên cạnh vang lên tiếng xích sắt giãy giụa, đó là tiếng như ai đó phun thứ gì . Trên đường , dường như nhiều lướt qua bên cạnh , nhưng cuối cùng đều thể đến gần . "
"Linh kiện? "Lâm Yến? . "Lâm Yến! . Trần Linh yếu ớt "ừ" một tiếng, đang định về phía thì một giọng từ ngoài cửa vang lên:
"Ta còn đang thắc mắc âm thanh từ , thì là các ngươi định nhân lúc lão đại của chúng thẩm vấn mà lén trốn thoát ? "
Đó là một giọng a thét chói tai và cay nghiệt. Ngươi thoát ? Ngươi thoát khỏi xiềng xích ? . Tiếng vật lộn liên tiếp vang lên, kèm theo vài tiếng c.h.ử.i rủa khác , Trần Linh kéo thật nhanh về một hướng nào đó! . . "
Sau tiếng va chạm quyền cước ngắn ngủi, giọng a thé lúc nãy im bặt, dường như vật gì đó nặng nề rơi xuống đất. Cẩn thận! Hắn kéo loanh quanh bao lâu, cuối cùng trói một vật thể cứng rắn nào đó. Nghe thấy âm thanh , Văn Sĩ Lâm nhíu mày, vội hỏi:
"Lâm Yến, ngươi chứ? . . Có lẽ, thể thử xem. . Trần Linh lục soát kẻ đó một hồi, đó đến lưng Văn Sĩ Lâm, tháo xiềng xích đang trói cổ tay cây cột. . "
"Đương nhiên là giả. Trần Linh vẫn trả lời, mà ngừng dùng linh kiện đập mạnh, kèm theo từng cơn rên rỉ đau đớn, những tiếng leng keng liên tiếp từ một bên truyền đến, đó là tiếng thở dốc nặng nề. Trần Linh dùng một tay quệt vệt m.á.u nơi khóe miệng, khàn giọng :
"Văn . . . Ngươi chứ? "