Ta Không Phải Hí Thần - Chương 175: Trái tim
Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:17:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi ở ba khu thấy bóng lưng rời , trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc. "Người là ai? Các ngươi quen ? "
"Chúng mà quen . . Văn Sĩ Lâm ôm chiếc máy ảnh Trần Linh vứt xuống, loạng choạng dậy, khóe miệng đau đến run lên bần bật. . là xui xẻo! Thì trong thành Cực Quang, thật sự loại như ? "
Hắn lập tức đổi giọng:
"Chỉ cần giá cả hợp lý, chúng thể sẵn sàng nhận lệnh bất cứ lúc nào. "
"Ta rảnh rỗi như , hỏi một chút, chỗ các ngươi những nghiệp vụ gì? "Những thứ đều , các ngươi còn thế lực hắc ám gì nữa? "
"Tìm chúng ? "
"Dù nữa, cũng giải vây cho chúng . Nói cho thì là ở đây chờ việc, khó thì là một đám cả ngày việc gì , chỉ đ.á.n.h bài uống rượu. "
"G.i.ế.c ? "
Tên cầm đầu du côn chút do dự :
"Vị bằng hữu , hôm nay chúng vô ý mạo phạm, những nghiệp vụ ngài , chúng thật sự . . "Vậy , các ngươi coi là thế lực hắc ám ở vành đai ngoài ? Vậy còn buôn bán nội tạng thì ? "
"Lão đại, chúng chỉ lấy từng thôi ? "
Trần Linh cau mày, như đang suy nghĩ điều gì. Bọn du côn tay quá hiểm ác, nếu biện pháp phòng kỹ càng, thêm thần bí đột nhiên tay, e rằng ít nhất cũng gãy mấy cái xương. "
"Ngươi. Cả nhóm bốn, năm mươi về cơ bản ăn uống ngủ nghỉ đều ở đây. . "
A Thành thấy máy ảnh trong tay Văn Sĩ Lâm, đột nhiên hỏi:
"Tiên sinh, ngài quen ? "
Hai câu hỏi liên tiếp đưa , những tên tiểu khác cũng chút hoang mang. Tin là, hôm nay bọn họ kiếm một mối lớn, gì bất ngờ thì cũng đủ cho mỗi bọn họ ngoài tiêu xài mấy ngày. . Hơn nữa, bộ vành đai ngoài, chắc hẳn ai dám loại buôn bán . . "
Một đám tiểu lập tức xông lên, suýt nữa lột sạch Trác Thụ Thanh và trợ thủ, cuối cùng lấy một cái túi tiền căng phồng, đưa đến mặt tên cầm đầu. "
Trần Linh "chậc" một tiếng:
"Vậy các ngươi , để buôn bán nội tạng ? Chúng mới đến một ngày. Lần nếu còn gặp , nhất định cảm ơn một phen. "
Nói xong, liền dẫn một đám tiểu nghênh ngang rời . Ngay lúc bọn họ chuẩn bắt đầu cuộc vui, ngọn đèn dầu khẽ chập chờn, ánh chiều tà mờ ảo, một bóng tựa như quỷ mị xuất hiện cửa nhà máy. "
"Ta tìm , đến tìm các ngươi. Phí tay bao nhiêu thì là bấy nhiêu, lăn lộn giang hồ giữ chữ tín, hiểu ? Tên cầm đầu tát một cái mặt , "Chúng phường trộm cướp ! . "
" cú đ.ấ.m của trai, cảm giác lợi hại. "
"Vậy tại đưa máy ảnh cho ngài? . "
"Không quen. . "
Nói xong, rút mấy tờ ngân phiếu từ trong đó , ném phần tiền còn cùng túi tiền lên Trác Thụ Thanh, lạnh lùng :
"Chúng . . "
"Không nặng, đều là vết thương ngoài da. Chúng ! . Ta một đ.á.n.h ba là giới hạn , bọn họ còn dùng gậy đ.á.n.h lén , đ.á.n.h thế nào đây? Trong suốt quá trình đó, hề chút giao tiếp nào với bọn họ, phảng phất thật sự chỉ là một qua đường thấy chuyện bất bình tay tương trợ. . "
"Có chút tiền mà cũng trả nổi ? "Không đúng. "
"Ta. . Sao mới hai ba đòn đ.á.n.h gục ? . "
"Cũng tàm tạm, trai bằng Trần trưởng quan. "
Tên cầm đầu du côn biến sắc, chắc như đinh đóng cột:
"Không, chúng g.i.ế.c . Đó là một trẻ tuổi mặc áo khoác màu nâu, sống mũi đeo một chiếc kính nửa gọng, tròng kính phản chiếu ánh đèn dầu lập lòe, khiến khuôn mặt bình tĩnh lúc sáng lúc tối chập chờn. "
"Nghiệp vụ. . Tên cầm đầu du côn thở hồng hộc hai ảnh nửa sống nửa c.h.ế.t mặt đất, lau mồ hôi đầu, đó hung hăng nhổ một bãi nước bọt xuống vũng máu, "Lão t.ử nể mặt ngươi, t.ử tế nhận tiền việc cho ngươi, mà ngươi đối xử với lão t.ử như ? . "
Đợi đến khi bọn du côn hả giận xong, mặt trời cũng gần xuống núi. "Lão đại, tất cả ở đây. Người trẻ tuổi trông vẻ thư sinh, mở miệng là những thứ kinh dị. Bọn họ vội vớ lấy vũ khí trong tay, thấy ở cửa chính là kẻ tung một cú đ.ấ.m hạ gục Trác Thụ Thanh, vẻ cảnh giác trong mắt càng thêm đậm đặc. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-175-trai-tim.html.]
Văn Sĩ Lâm "ừ" một tiếng:
"Có lẽ . Bóng đột nhiên xuất hiện khiến đám trong nhà máy giật nảy . . . Giờ phút , đang đút hai tay túi, đ.á.n.h giá nhà máy cũ nát mắt. lẽ cũng nghĩ cho những nạn dân ở ba khu , thời buổi , thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ cũng nhiều. "
"Đều ở trong thành Cực Quang, lẽ vẫn còn cơ hội gặp . . "
Tên cầm đầu du côn vung tay:
"Móc túi tiền của bọn chúng . . "
Văn Sĩ Lâm tới một bên kéo trợ thủ của dậy, "Lúc phỏng vấn, ngươi với là ngươi giỏi đ.á.n.h ? "Vị bằng hữu , " tên cầm đầu du côn bước lên , trầm giọng :
"Nếu ngươi tìm tên phóng viên gây sự, ở đây. . "
Tên cầm đầu mở :
"À, mấy tên phóng viên , tên nào tên nấy cũng béo mẫm phết. "Năng lực nghiệp vụ của chúng mạnh. "
"Thật ? . "
Tên cầm đầu du côn sững sờ, hóa đến tìm bọn họ việc? Bọn họ chỉ là một đám vô công nghề thích rượu chè đ.á.n.h lộn, loại chuyện thật sự là chạm cũng dám. . "
"Ngươi xem cách ăn mặc, rõ ràng là địa phương ở thành Cực Quang, chúng với thì liên quan gì . . "
Giọng Trần Linh vẻ thất vọng. . ! . . Đây là "cứ điểm" của bọn họ, ít nhất thì chính bọn họ gọi như . . "
Một tên tiểu thấy xấp ngân phiếu dày cộm trong ví, mắt đỏ ngầu. Sao nhỉ? . "
"Ta nghiệp vụ . "
Trần Linh dừng một chút, hai mắt khép hờ, một luồng lạnh theo giọng của tràn nhà máy, thổi ngọn đèn dầu bàn lung lay dữ dội:
"Các ngươi, thể g.i.ế.c ? Không , ngài định đối phó với ai? Ai, vết thương nặng ? "
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Văn Sĩ Lâm về hướng Trần Linh rời , lắc đầu:
"Không . "
"Không! . . "
Sắc mặt tên cầm đầu du côn càng thêm khó coi:
"Chúng cũng buôn bán nội tạng. . "
A Thành vẻ mặt khổ sở , "Tiên sinh, đúng là đánh, nhưng cũng chỉ là đ.á.n.h mà thôi. . "A Thành, ngươi chứ? Tiếc là nhanh quá, nếu nhất định quen một chút. "
Tên cầm đầu du côn nheo mắt :
"Chúng dường như đắc tội gì với ngươi, là ngươi mặt cho đám nạn dân ? . . Khoảng mười mấy phút , bọn họ đến một nhà máy cũ nát, đẩy cửa bước . "
Người thần bí đột nhiên xuất hiện, đ.ấ.m Trác Thụ Thanh một cú bình thản rời . . "
Tên cầm đầu du côn do dự một chút, cuối cùng vẫn nén sự tò mò trong lòng, cẩn thận hỏi:
"Ngài tìm những nơi để gì? "
"Tìm một thứ. "
"Thứ gì? "
Trần Linh mỉm , ánh nến chập chờn mờ ảo, nụ của lạnh lẽo đến rợn :
"Trái tim của . "