Ta Không Phải Hí Thần - Chương 167: Truy đuổi cực quang người

Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:17:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chào ngươi. "

Trần Linh dùng giọng điệu xa lạ , "Chúng gặp đó ? "

Bây giờ Trần Linh đổi một bộ dạng khác, tự nhiên cũng lý do gì để bại lộ phận mặt Tịch Nhân Kiệt, bất đắc dĩ, chỉ đành chọn một cái cớ cũ kỹ mà hữu hiệu . Tịch Nhân Kiệt ngơ ngác gương mặt , một lát , đột nhiên nở nụ , khuôn mặt vốn đầy gian truân vất vả và bùn đất , lộ hai hàm răng trắng như tuyết ngay ngắn. "Ta gặp ngươi! "Không hổ là của Hoàng Hôn xã. Trần Linh kinh ngạc cảnh tượng , nhưng tiến lên. Tổng bộ Chấp pháp. 36 giây. . . "

Trên đường phố ồn ào hỗn loạn, Trần Linh thu hồi ánh mắt, đẩy gọng kính nửa vành sống mũi, bình thản về phía Đông con đường. . Tất cả đều tận mắt thấy hóa thành tro bụi, thể xác nhận c.h.ế.t. "

Đàn Tâm trả lời, mà bình thản về phía phòng việc của , tất cả chấp pháp viên và chấp pháp quan gặp đường thấy bóng dáng , đều dừng hành lễ, nhưng dường như thấy ai cả. . 37 giây. "

Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi

"Nơi chính là thành Cực Quang. Trữ Sĩ Đạc chờ từ lâu ở cửa, lập tức tiến lên, mở cửa xe. . . "

Bạch Dã nhíu mày , "Rõ ràng đang ở trong thành Cực Quang, mà vẫn còn tìm thành Cực Quang? "

Trữ Sĩ Đạc hiểu hỏi. . "

Tịch Nhân Kiệt hỏi . . . . "Nơi chính là thành Cực Quang. "

Tịch Nhân Kiệt cứ như trút sạch nắm kim tệ cuối cùng, dùng sức vung lên trời, cơn mưa vàng chói lọi rơi xuống từ , tiếng lớn của vang vọng khắp đường phố. "

Trữ Sĩ Đạc dường như sớm đoán ngài sẽ hỏi, lấy một tập tài liệu trong tay đưa tới, "Trần Linh đó là thành viên của Hoàng Hôn xã, lá bài Hồng Tâm 6 . Nhiều kim tệ quá! . . Dưới sự điều chỉnh của Đàn Tâm , những con trong hộp liên tục đổi, cuối cùng dừng ở một dãy , đó bắt đầu tự động nhảy :

93 ngày 03 giờ 39 giây. . . . . "

Trữ Sĩ Đạc do dự một chút, vẫn cất tiếng :

"Hắn. Hắn dường như đang tìm kiếm thứ gì đó. . . Ta nhất định thể đến thành Cực Quang! . Trong mắt ánh lên vẻ phức tạp. "93 ngày 3 giờ 36 giây. . vẫn thuận theo lời mà hỏi:

"Lúc nào ? . Ngọn gió lạnh từ biển Băng Giá thổi đến thành Cực Quang, sự hủy diệt của bảy đại khu là kết thúc của câu chuyện. Ta sắp tìm thấy ! . . Nghe đến đây, Đàn Tâm đôi mắt nheo , im lặng một lúc lâu bên bàn việc, khẽ một tiếng. . Sau khi thả Tịch Nhân Kiệt rời ở ngoài thành, vận mệnh của đối phương liền còn liên quan gì đến nữa, dù chứng kiến kết cục của Tịch Nhân Kiệt, cũng ảnh hưởng gì đến , bởi đó sẽ là kết cục của Trần Linh ; Diều của thành Cực Quang kiểu gì cũng sẽ sống sót qua mùa đông giá rét, mặt trời lặn về phía Tây, cuối cùng cũng sẽ mọc lên từ phương Đông. Có nhiều ? khi tự thiêu cũng vài lời. Ngươi vẫn chứ? "

Trữ Sĩ Đạc lập tức đuổi theo, "Tình hình Cực quang quân thế nào? . Tuy nhiên, khi Trần Linh tự thiêu, dư luận bắt đầu nghiêng về phía . . "

"Ngươi tìm thấy thành Cực Quang ? . . . . Phát tài ! Ta cũng diều! . . Trần Linh , từ nay về , đời còn chấp pháp quan Tịch Nhân Kiệt nữa. . "

Trần Linh lắc đầu:

"Không. . "Ta đang tìm thành Cực Quang. . "

"Người điên ? . . "

"Ta sắp tìm thấy . " mà. Theo cơn gió tranh. "Các ngươi xem! "

Tịch Nhân Kiệt trong n.g.ự.c ôm một cái túi vải căng phồng, lảo đảo dậy đường, đôi mắt lóe lên vẻ mong chờ khắp bốn phía, đó là một khát vọng mà Trần Linh từng thấy qua. Chúng cùng tìm thành Cực Quang! Ta nhất định thể đến thành Cực Quang! Cuối cùng, Đàn Tâm khi bật chiếc đèn bàn bàn sách, nhanh chậm cất tiếng:

"Chuyện ở Tây Nam Môn, thế nào ? "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-167-truy-duoi-cuc-quang-nguoi.html.]

Bóng dáng với quần áo rách rưới bước khập khiễng, từ giữa đám đông đang cúi , bóng đổ dài theo ánh mặt trời đang lặn về phía Tây, dần dần biến mất ở cuối con đường. . . Hắn từng đến thành Cực Quang. Nhất là bây giờ. "

"Ồ. Vô cư dân thành Cực Quang cúi nhặt tiền lưng , nét mặt ai nấy đều hớn hở, miệng toe toét, chẳng ai buồn để ý gã điên rải tiền rốt cuộc từ tới, ngay cả trẻ con cũng bò rạp xuống đất nhặt từng đồng một, bọn chúng dù chỉ nhặt một đồng, cũng đủ để chúng mua hàng chục, hàng trăm con diều mới. Theo cơn gió tranh. Lão sư, đây là ý gì? "

"Đã lắng xuống. . . "Lão sư, ngài về nhanh ? Đôi găng tay da màu đen đẩy cửa lớn văn phòng, Đàn Tâm tiện tay treo áo khoác lên giá áo ở góc tường, Trữ Sĩ Đạc nhạy bén cảm nhận tâm trạng của vị lão sư dường như , lặng lẽ bàn việc, chờ đối phương lên tiếng . "

Hắn thò một tay túi vải trong ngực, móc một nắm kim tệ vàng óng, đó dùng sức ném lên trời! Đó là hướng ngược với Tịch Nhân Kiệt. . "

Trần Linh lặp một , hành động kỳ quái của Tịch Nhân Kiệt, một ý nghĩ đột nhiên lóe lên trong đầu , "Ngươi. "

Tịch Nhân Kiệt nghĩ một lát, cúi đầu rạp mặt đất cẩn thận quan sát, chăm chú xung quanh từng khe gạch, kẽ hở mỗi tấc đất, cỏ dại mọc bên tường, cùng những sợi tóc bay lơ lửng và vũng nước bùn. . Đây là diều bọn họ cho ! Hắn khi đưa tất cả thành, tự thiêu đầu tàu hỏa. "

Trần Linh khẽ giật , nụ khoa trương của Tịch Nhân Kiệt, đột nhiên cảm thấy chút đúng. "

Trữ Sĩ Đạc lặp lời của Trần Linh sót một chữ. "Thành Cực Quang diều. Trong thành Cực Quang, cũng sẽ thêm một gã điên khốn khổ tìm kiếm thành Cực Quang. . "Kim tệ? "

"Ta sắp tìm thấy ! . . . "

Đàn Tâm phất tay, "Ta , dân chúng nhận chúng thế nào quan trọng. Đều là của ! Đây đều là của ! "Người thật thú vị. Những đồng kim tệ đó xoay tròn giữa trung, như những con diều vàng bay lượn khắp trời, ánh tà dương, chúng bay vút lên tận mây xanh, cuối cùng bất lực rơi xuống đất. "Đi thôi. . . Trần Linh tốn bao công sức thành Cực Quang, chỉ để tự thiêu ? . . Nhiều tiền như ! Ánh đèn sáng rực xé toang màn đêm, một chiếc ô tô chạy bằng nước chạy qua con đường mờ tối, chậm rãi dừng ở cổng tổng bộ. Trên mặt Tịch Nhân Kiệt tràn ngập vẻ hưng phấn và điên cuồng, từng nắm từng nắm kim tệ móc , tung lên trời, giống như một gã điên khờ khạo. "

"Đừng ai giành cả! Đủ cho cả nhà chúng sống một thời gian dài ! . . "

Trần Linh hỏi. . "

"Cảnh báo gì? Đàn Tâm từ trong xe bước xuống, chiếc áo khoác đen khẽ lay động trong đêm tối, thẳng trong tổng bộ. "

"Ta sắp tìm thấy thành Cực Quang . Đồng t.ử của Tịch Nhân Kiệt phản chiếu ánh chiều tà mờ nhạt, và trong ánh chiều tà là mấy con diều vẫn đang bay lượn, hai tay ngừng vươn giữa trung cố nắm bắt, dường như tóm lấy những con diều đó tay. . . . Trần Linh , đơn giản. ! là một lời cảnh báo. "

"Hắn . Một là bày tỏ sự khinh miệt đối với cách quản lý của tầng lớp chấp pháp viên cấp thấp, một điều khác. Tiếng leng keng vang vọng đường phố, qua đường đều sững sờ. "

Người đường tròn xoe mắt, bọn họ bỏ dở công việc đang , chen chúc đổ xô về phía , bọn họ tranh giành giật nhặt những đồng kim tệ rơi vãi đất, mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ vui mừng cuồng nhiệt. 38 giây. Kim tệ cũng cần? . Có lẽ, đó mới chỉ là sự khởi đầu. "

Hắn , tiện tay cầm lấy một chiếc hộp dài hẹp màu đen, khẽ xoay nút vặn ở cạnh hộp, từng con "8" phát sáng lượt hiện lên từ trong hộp, giống như một loại đồng hồ đếm nào đó. . "

Trữ Sĩ Đạc mở miệng dường như phản bác, nhưng cuối cùng vẫn gì. Ta nhất định thể tìm thấy! "

"Phát tài ! Rất nhiều cư dân cho rằng, Trần Linh thể coi là dị đoan, sự thúc đẩy của những kẻ ý đồ, hình ảnh chấp pháp viên của chúng cũng ngừng bôi nhọ. . . . "Ngươi đang tìm gì ? . Đàn Tâm đặt chiếc hộp lên mặt bàn, ánh sáng nhấp nháy từ những con chiếu lên khuôn mặt lúc sáng lúc tối. . . Một lát , chậm rãi cất tiếng:

"Đây là tuổi thọ còn của thành Cực Quang. "

 

 

 

 

Loading...