Ta Không Phải Hí Thần - Chương 162: Vào thành
Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:52:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giá trị kỳ vọng của xem Cộng 5.
Giá trị kỳ vọng hiện tại: 78%.
Đây là thứ bao nhiêu giá trị kỳ vọng của xem phát sinh biến hóa, Trần Linh cũng thời gian để ý, chỉ rằng, thời khắc giá trị kỳ vọng của xem đột phá đỉnh cao nhất từ đến nay.
Theo Trần Linh bóp cò, lực giải tỏa kết cấu tuôn trào , trong nháy mắt tạo một lỗ hổng cánh cửa thành đang đóng, đầu xe bằng thép cuốn theo động năng kinh khủng tựa như viên đạn thể cản phá, ầm vang đ.â.m sầm phía cửa thành!
Ầm !
Trong chốc lát, đầu xe x.é to.ạc lỗ hổng do lực giải tỏa kết cấu tạo , với thế như ngàn quân húc sập bộ cánh cửa thành, vô mảnh vụn văng tung tóe trong thành như thể một vụ nổ hất tung, bụi trần hòa cùng gió tuyết che phủ tường thành.
Đám chặn bên ngoài tuyến cảnh giới chỉ cảm thấy mặt đất rung chuyển, kinh hãi về phía cửa thành, căng thẳng nín thở.
Tiếng còi rền rĩ gầm gào trong gió mạnh, một bóng hình khổng lồ bằng thép đen nhánh từ địa ngục tuyệt vọng ruồng bỏ lao tới... Mãi cho đến lúc , đám cuối cùng cũng thấy rõ hình dáng của đoàn tàu đó.
Đó là một đoàn tàu cuốn theo gió tuyết và giá rét, cháy đen, mấy toa hàng phía thậm chí vặn vẹo biến dạng, dường như trải qua sự tàn phá và thử thách thể tưởng tượng nổi. Nó, vạn cặp mắt dõi theo, đ.â.m nát cổng lớn thành Cực Quang, gào thét lao từ trong lớp bụi mù mịt!
Nó đến từ Thâm Uyên, nó chân đạp lửa dữ, nó thế thể đỡ!
Xoẹt xoẹt !
Một tiếng rít chói tai từ đoàn tàu truyền , phanh kéo kịch liệt, những tia lửa chói mắt b.ắ.n tung tóe từ gầm bánh xe, đại lộ rộng thênh thang kéo theo mấy vệt dài đen nhánh.
Tiếng thắng xe chói tai khiến đám đông khỏi bịt chặt tai. Cùng lúc đó, một luồng gió mạnh lạnh thấu xương theo đoàn tàu tràn thành, thổi tung vạt áo và tóc mai của họ. Đó là cái lạnh mà cư dân thành Cực Quang từng trải qua, phảng phất đến từ Địa Ngục U Minh, khiến họ khỏi rùng .
"Ngoài thành Cực Quang... lạnh đến thế ?"
"Sao cảm giác cùng một nhiệt độ với trong thành ?"
"Ta cảm thấy đều lạnh thấu... Gió tuyết bên ngoài lớn như , bọn họ rốt cuộc kiên trì như thế nào?"
Trong lúc đám đông xì xào bàn tán, tường thành Cực Quang, một bóng khoác áo choàng đen thấy đoàn tàu thành, cuối cùng cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm...
Hàn Mông đoàn tàu đầy thương tích, trong mắt hiện lên vẻ áy náy và phức tạp. Hắn đoàn tàu thế nào xuyên qua Hôi Giới, nhưng những sống sót xe chắc chắn trải qua vô vàn khổ cực... Nếu đến thành Cực Quang mà vẫn ở trấn giữ Khu Ba, lẽ sống sót sẽ nhiều hơn một chút.
Tiếng vỡ vụn khe khẽ truyền đến từ tường thành, ba vị chấp pháp quan Phán Quyết Tông Tội trói buộc đồng thời gầm nhẹ một tiếng, gắng gượng thoát khỏi những xiềng xích đó, một nữa giành tự do!
Từ lúc Hàn Mông phong tỏa đến giờ, cũng hơn bốn mươi giây trôi qua, nhưng mấy chục giây ngắn ngủi đối với bọn nghi ngờ gì là một sự sỉ nhục to lớn. Không chỉ mệnh lệnh do thành Cực Quang giao phó thành, mà còn một tiểu bối ngoại lai trấn áp vô ánh mắt... Lửa giận bùng cháy trong mắt họ!
Bọn đồng loạt lao về phía Hàn Mông, ba đạo lĩnh vực một nữa mở , khí tức kinh khủng như ánh mắt t.ử thần khóa chặt bóng áo đen , tùy thời chuẩn cùng một trận sinh tử!
Tuy nhiên, Hàn Mông căn bản hề phản kháng.
Hắn bình thản tường thành, quan sát đoàn tàu đang ngừng giảm tốc, mặc cho ba công kích đến gần thể , cũng hề ý định tay.
Ba thoáng chốc khống chế Hàn Mông, bọn đè lấy vai Hàn Mông, phẫn nộ gầm nhẹ:
"Nghịch tặc Hàn Mông! Vi phạm mệnh lệnh của tổng bộ, công khai chất vấn thành Cực Quang! Ngươi còn gì để ngụy biện nữa ?!"
Hàn Mông thậm chí còn thèm bọn một cái, ánh mắt dõi theo đoàn tàu, nhàn nhạt trả lời:
"Ta gì để ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-162-vao-thanh.html.]
Hắn cần phản kháng chiến đấu nữa... Bởi vì, sứ mệnh của thành.
Lá rụng đại lộ, theo tốc độ đoàn tàu dần chậm , đông đảo chấp pháp và chấp pháp quan từ trong thành đổ , vây kín như nêm cối đoàn tàu đang kêu vang nước.
Đông đảo dân chúng thì bên ngoài tuyến cảnh giới, lo lắng mong đợi về phía đoàn tàu, dường như đang chờ đợi điều gì đó.
Xì !
Đoàn tàu dừng hẳn quảng trường Bồ Câu Trắng, van nước phát một tiếng kêu bén nhọn, theo làn bụi mù và nước tan , bóng đầu xe cũng dần hiện rõ trong tầm mắt .
Đó là một trẻ tuổi khoác áo choàng màu huyết dụ, tay trái nắm khẩu súng, họng s.ú.n.g vẫn còn khói xanh từ từ bay , đôi mắt bình tĩnh mà sâu thẳm của chậm rãi lướt qua bộ quảng trường.
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
"Hắn chính là dị đoan Trần Linh mà các chấp pháp quan trong miệng?"
"Hình như là , thật trẻ... Trông cũng chỉ hai mươi tuổi?"
"Chờ , là áo khoác của chấp pháp quan ?"
" thật... hình như là vết máu, nên mới biến thành màu đỏ, đây là g.i.ế.c bao nhiêu ?"
Ngay lúc bọn họ đang dò xét Trần Linh, Trần Linh cũng đang đ.á.n.h giá tòa thành thị xa lạ đối với ...
Công viên, đèn đường, diều bay, thành lầu... So với nơi , Bảy Đại Khu quả thực lạc hậu như khu dừng chân cơ sở quanh các cụm nhà máy, ngoại trừ những thứ cơ bản nhất để sinh tồn, bất kỳ thứ gì khác. Nơi mới giống một thành phố thể sinh sống hơn, cũng gần gũi hơn với hình ảnh "thành thị" thời đại trong ký ức của Trần Linh.
"Chẳng trách ai cũng thành Cực Quang."
Trần Linh khẽ một tiếng.
Tiếng loạt soạt từ chân truyền đến, từng bóng nhếch nhác thò đầu từ cửa toa xe, cẩn trọng đ.á.n.h giá thứ xung quanh. Trên mặt bọn họ phần lớn đều là tổn thương do giá rét hoặc bỏng, quần áo cũng đều rách tả tơi, là bộ dạng của nạn dân.
"Thành Cực Quang... Chúng thật sự thành Cực Quang !"
"Ba ba... Nơi thật , trời còn nhiều chim nhỏ nhiều màu sắc!"
"Được cứu ! Con của cứu !"
"Đây chính là thành Cực Quang ..."
Thương binh gãy chân, ôm đứa trẻ hấp hối, đàn ông bỏng, cô gái đói đến mức vững... Bọn họ lượt xuống xe cái chăm chú của , trong từng đôi mắt ngoại trừ niềm vui mừng khôn xiết, càng nhiều hơn là sự mờ mịt và hoang mang.
Bọn họ như những rừng bước từ núi sâu, đầu tiên tiến thành thị, thứ xung quanh đối với bọn họ đều quá đỗi xa lạ. Những mặc những bộ quần áo hoa lệ mà bọn họ từng thấy qua, mặt mày sạch sẽ, tay cũng sẹo vết chai... Xa xa là những dãy nhà lầu và đường phố mênh m.ô.n.g vô bờ.
Cùng lúc đó, cư dân thành Cực Quang tuyến cảnh giới cũng đang thì thầm bàn tán bọn họ... Đối với đại đa trong bọn họ, đây cũng là đầu tiên họ tiếp xúc với thế giới bên ngoài tường thành.
Cư dân trong và ngoài thành, cách bức tường của nhóm chấp pháp và tuyến cảnh giới, quan sát lẫn , sự cách biệt của hai thế giới đan xen , hiện lên rõ nét khoảnh khắc .
lúc , từng tiếng lên đạn trong trẻo vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh vi diệu .
Vô họng s.ú.n.g từ trong đám chấp pháp giơ lên, nhắm thẳng bóng áo khoác đỏ m.á.u đoàn tàu, như lâm đại địch!