Ta Không Phải Hí Thần - Chương 148: Đoàn tàu khởi động
Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:42:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bốp ! Lời Triệu Ất còn dứt, một sợi tảo biển quất mạnh khí, tạo tiếng nổ vang, đ.á.n.h bay ống thép trong tay !
Triệu Ất chỉ cảm thấy hổ khẩu tê rần, ống thép cắt đôi từ chính giữa, kêu loảng xoảng một tiếng lăn xuống đất. Những chú văn quỷ dị bám đầy vết gãy của ống thép, trông như vật sống đang từ từ cựa quậy.
Triệu Ất lập tức trợn tròn mắt, ngơ ngác tại chỗ, từ những sợi tảo biển đang vặn vẹo , cảm nhận sự miệt thị và khinh thường... Dũng khí của mặt những tai ách cường đại , chẳng qua chỉ là trò .
Sự phẫn nộ cùng cảm giác bất lực tột cùng trào dâng trong lòng , đôi mắt Triệu Ất hằn đầy những tia m.á.u đỏ.
cảnh đ.á.n.h bại, mà trở tay nhặt lên một cây xà beng đất, rống giận lao nhanh khỏi nhà kho, dường như chuẩn liều mạng một phen với đám tảo biển .
Ngay lúc đám tảo biển sắp sửa quất xuống, một tiếng s.ú.n.g nổ vang trời bỗng nhiên vang lên!
Phanh !
Sức mạnh giải trừ kết cấu trong nháy mắt xóa sổ hai sợi tảo biển thành hư vô, vòng vây quanh nhà kho phá một lỗ hổng. Trần Linh khoác chiếc áo choàng màu m.á.u ngay lỗ hổng đó, làn khói xanh lượn lờ từ họng s.ú.n.g đang chĩa thẳng những sợi tảo biển đang vặn vẹo hai bên.
"Đi mau."
Trần Linh bình tĩnh lên tiếng.
Triệu Ất thấy , lập tức đầu về nhà kho đỡ Linh Nhi dậy, chút do dự chạy nhanh về phía Trần Linh.
Những sợi tảo biển khác ở hai bên chọc giận, điên cuồng quất mạnh về phía hai Triệu Ất, nhưng bước chân của Triệu Ất hề dừng , mà c.ắ.n răng nhắm mắt, cứ thế chúi đầu lao về phía ... Hắn giao tính mạng của cho Trần Linh.
Phanh phanh !
Lại hai tiếng s.ú.n.g nữa vang lên, Triệu Ất rõ ràng cảm giác luồng gió mạnh đang quất về phía biến mất. Chờ mở mắt nữa, xông khỏi vòng vây của biển tảo, đến bên cạnh Trần Linh.
Hắn đang gì đó, liền thấy sắc mặt Trần Linh tái nhợt.
"Trần Linh, ngươi chứ?"
"Không việc gì."
Trần Linh quét mắt những vũng nước đám tảo biển, lúc mới lên tiếng, "Tránh xa những vũng nước hoặc băng, tất cả những thứ thể phản quang... Lẫm Đông cảng, tám chín phần mười là diệt vong bởi thứ ."
"... nhưng ở đây khắp nơi đều là băng mà!"
Triệu Ất mặt đất phủ đầy băng sương mắt, cay đắng .
Trần Linh nhắm hờ hai mắt, trở tay dùng họng s.ú.n.g chĩa thẳng lá phổi của , bóp cò!
Đợi đến khi thể viên đạn xuyên thủng, đôi mắt của nhanh chóng ánh lên một vệt đỏ rực, đó chân mạnh mẽ nâng lên, đạp thật mạnh xuống đất!
Đông!
Vô vết rạn lan mặt băng, mặt băng ầm vang vỡ nát. Một cú đạp của Trần Linh trực tiếp chấn nát lớp băng giá trong phạm vi mấy chục mét xung quanh thành băng vụn.
"Bây giờ thì còn."
Cảnh khiến Triệu Ất và Linh Nhi c.h.ế.t lặng. Triệu Ất vết đạn do chính Trần Linh tự gây , đầu óc như ngừng hoạt động... Đây là đầu tiên tận mắt chứng kiến phong cách tác chiến của Trần Linh, dường như hiểu vì lúc thái độ của đám phố Hàn Sương đối với Trần Linh vi diệu đến thế...
Trần Linh liếc về phía , những sợi tảo biển ở xa đang điên cuồng tiến gần đây, "Đi theo ."
Hai Triệu Ất theo sát lưng Trần Linh, liên tiếp xuyên qua vài tòa nhà kho và công trình kiến trúc, cuối cùng dừng bước một dải băng cảnh giới. Phía dải băng cảnh giới là một nhà kho cực lớn, cao và rộng.
Trần Linh một đao c.h.é.m đứt dải băng cảnh giới, đôi tay nhuốm m.á.u trực tiếp đặt lên cánh cửa sắt nặng nề. Theo những đường gân xanh cánh tay nổi lên cuồn cuộn, cánh cửa nặng mấy trăm ki lô gam dùng sức đẩy mạnh về phía !
Tiếng "két két" trầm thấp vang lên, bụi đất mù mịt che khuất tầm mắt Triệu Ất. Chờ mở mắt nữa, liền thấy một con quái vật khổng lồ bằng sắt thép đang yên lặng rạp trong nhà kho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-148-doan-tau-khoi-dong.html.]
Đó là một đoàn tàu, một đoàn tàu giống hệt chiếc K18 mà bọn họ lúc đến.
"Cái ..."
Triệu Ất trừng lớn hai mắt, "Sao ở đây cũng một chiếc K18?"
"Mau lên xe."
Trần Linh thời gian giải thích với , trực tiếp đưa hai phòng điều khiển. Phòng điều khiển của đoàn tàu cơ bản giống hệt chiếc lúc nãy, điểm khác biệt duy nhất là, bất kể là cần điều khiển các nút bấm của những thiết tinh vi khác, đều một loại mạch m.á.u quỷ dị nào đó kết nối.
Những mạch m.á.u mọc bề mặt của từng thiết , cuối cùng hội tụ tại bảng đồng hồ điều khiển trung tâm. Một bàn tay gầy guộc từ bên trong bảng đồng hồ vươn , tựa như đang nắm hờ một vật gì đó.
Linh Nhi cảnh dọa giật nảy , Triệu Ất ở bên cạnh cũng kinh hãi kêu lên:
"Đây là thứ quỷ gì ?"
Trần Linh ở đầu tàu, ngoài những sợi tảo biển đang bay múa lít nha lít nhít, lông mày bất giác cau chặt... Cứ tiếp tục thế , cho dù đoàn tàu lái khỏi nhà kho, tình huống tốc độ đủ cũng sẽ những thứ cuốn lấy, nếu chiếc đoàn tàu cũng phá hủy, thì tất cả sẽ kết thúc.
"Triệu Ất, ngươi đến điều khiển."
Trần Linh liếc mắt xung quanh, từ trong kho hàng xách lên mấy thùng xăng, nhẹ nhàng lật lên nóc tàu.
"Ta? Ta lái thứ !"
"Thứ hẳn là phương pháp điều khiển đặc thù nào đó, ngươi thử xem."
Nghe câu , ánh mắt Triệu Ất tự nhiên rơi bàn tay khô héo ở giữa bảng đồng hồ. Tất cả các thiết đều kết nối với cánh tay , thế nào cũng giống như là trung tâm . bàn tay càng càng thấy rợn , ngay cả Triệu Ất trong lòng cũng chút e ngại.
Triệu Ất xét cho cùng vẫn là Triệu Ất sợ trời sợ đất, c.ắ.n răng một cái, trực tiếp nắm lấy bàn tay khô héo .
Khoảnh khắc hai bàn tay chạm , bàn tay khô héo như tia chớp co , siết chặt lấy bàn tay Triệu Ất. Giây tiếp theo, một ngọn lửa bùng lên hừng hực trong lò , tiếng nước vù vù lập tức vang vọng khắp nhà kho, suýt chút nữa mấy ù tai.
Hơi nước phun từ ống khói, nhanh bao trùm bộ nhà kho. Theo cần truyền lực dần dần khởi động, chiếc đoàn tàu thần bí dừng ở Lẫm Đông cảng lâu , cuối cùng cũng một nữa khởi động, chậm rãi chạy ngoài nhà kho.
Trần Linh thấy , trực tiếp ném một thùng xăng trong tay , vẽ một đường vòng cung về phía đám tảo biển đang bay múa.
Còn đợi những sợi tảo biển bắt đầu tấn công thùng xăng, Trần Linh một bước nâng họng s.ú.n.g lên, chút do dự bóp cò!
Phanh !
Thùng xăng nổ tung giữa trung, ngọn lửa hừng hực từ trời giáng xuống bao trùm mặt đất. Những sợi tảo biển đầy chú văn co quắp cựa quậy trong đó. Theo mặt băng và những vũng nước mặt đất ngọn lửa hong khô, những sợi tảo biển cũng biến mất còn tăm .
"Mẹ nó, xông lên cho !"
Triệu Ất dường như nắm phương pháp điều khiển đoàn tàu , kéo mạnh bàn tay khô héo đẩy về phía , đoàn tàu trực tiếp lao đầu biển lửa!
Trên đầu tàu, Trần Linh liên tiếp ném các thùng xăng về phía đốt lửa, một đường ray rực lửa lát thành giữa cơn gió lạnh vùng hoang dã của Lẫm Đông cảng. Tiếng kêu la quỷ dị vang lên trong biển lửa, phảng phất như thứ gì đó đang tức giận gào thét.
Ánh lửa nhảy múa xung quanh con quái vật sắt thép, nhưng thể gây bất kỳ ảnh hưởng nào cho nó. Đoàn tàu thế thể đỡ lao từ trong biển lửa, cuồng phong và hỏa diễm cuộn ngược xung quanh, thẳng tắp lao về phía xa rời đường ven biển.
Chiếc áo khoác màu m.á.u sừng sững nóc tàu đen nhánh, Trần Linh đầu về phía vùng biển đông lạnh đang dâng trào sóng cả, sắc mặt chút ngưng trọng.
"Tốc độ nhanh hơn nữa... Có thứ gì đó sắp từ trong biển ."
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi