Ta Không Phải Hí Thần - Chương 121: Mỗi người đi một ngả
Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:46:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thế gian những thể cho phép dung hợp, đơn giản cũng chính là phái Dung Hợp cùng Hoàng Hôn xã, hai tổ chức .
Phái Dung Hợp bộ thành viên đều do dung hợp tạo thành, nhưng thành viên bình thường đều tôn sùng cuồng nhiệt việc Dung hợp cùng Tiến hóa, cho rằng thần đạo là con đường tắt của hướng tiến hóa thuộc về loài ... Nếu như ngươi là của phái Dung Hợp, ngươi tuyệt đối sẽ cùng tranh luận thiện và ác, mà sẽ khuyên từ bỏ thần đạo, đón nhận sự tiến hóa chân chính."
Giọng Hàn Mông vô cùng bình tĩnh, dường như xoáy thẳng bí mật sâu thẳm nhất trong nội tâm Trần Linh, "Cho nên, ngươi đến từ Hoàng Hôn xã."
Nghe đến đây, Trần Linh lớp mặt nạ khẽ nhíu mày, ngờ Hàn Mông như ngậm miệng, nhưng thật là đang chờ mở miệng , buông lỏng cảnh giác...
Vừa sở dĩ chỉ nhắc tới "Giáng Thiên giáo" và "Hoàng Hôn xã" mà tới "Dung hợp phái", đoán chừng chính là để gài bẫy cho , dùng để phân biệt thế lực mà đang ẩn .
"Ta thể thuộc về bất kỳ thế lực nào ?"
Trần Linh hỏi .
"Đương nhiên thể."
Hàn Mông dừng một lát, "Ta thừa nhận phần đ.á.n.h cược, nhưng hiện tại xem ... hẳn là cược đúng ."
Trần Linh: ...
Lại lừa nữa ?
Trần Linh nhớ đầu tiên Hàn Mông lừa gạt, tránh thứ nhất, ngờ thứ hai vẫn trúng chiêu... Hàn Mông, cái lão âm hiểm , nên thẳng luôn, ở với càng lâu thì sơ hở càng nhiều.
cho dù phận Hoàng Hôn xã vạch trần, Trần Linh cũng quá hoảng hốt, dù coi như Hàn Mông thăm dò , cũng sẽ tìm cơ hội tự bại lộ phận thành viên Hoàng Hôn xã của .
Chiếc mặt nạ đen nhánh chăm chú Hàn Mông hồi lâu, khẽ một tiếng, dường như phát hiện chuyện gì đó thú vị.
"Ngươi thông minh, cân nhắc gia nhập Hoàng Hôn xã ?"
"Không cân nhắc."
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
Hàn Mông dứt khoát từ chối.
"Vì ?"
"Bởi vì là chấp pháp quan, còn các ngươi là tội phạm diệt thế."
"Chúng chỉ khởi động thế giới."
Trên chiếc mặt nạ đen nhánh, cặp mắt đỏ rực chăm chú Hàn Mông, "Chính ngươi cũng , chấp pháp quan nghĩa là thiện... Ngươi dựa cái gì mà cảm thấy, chúng là tội phạm?"
"Khởi động thế giới, chẳng là diệt thế ? Thế giới diệt, thì khởi động ?"
Trần Linh giật .
"Cực quang giới vực coi như mục ruỗng đến tận cốt lõi, nó vẫn che chở cho mấy triệu ... Mà chấp pháp quan, chính là tồn tại để bảo vệ giới vực."
Hàn Mông đối mặt với chiếc mặt nạ , bình tĩnh đáp lời, "Chấp pháp quan khác thế nào, quan tâm, nhưng , Hàn Mông, sẽ thực hiện chức trách đến cùng."
Một trận gió lạnh cuốn qua bầu trời xám xịt, đại địa hoang vu, chiếc áo khoác màu đen cùng hí bào đỏ thẫm, đối mặt đó, bay phần phật.
"Đã như ... ngươi thể ."
Thanh âm lạnh lùng từ mặt nạ truyền đến.
Trần Linh sở dĩ bại lộ phận thành viên Hoàng Hôn xã là vì xem thử liệu thể kéo Hàn Mông Hoàng Hôn xã , bởi vì cảm thấy Hàn Mông và bộ hệ thống chấp pháp của Cực quang giới vực đều hợp ... Một siêu thiên tài áp bức, xa lánh, giáng chức ngoài Cực Quang thành, hẳn là mục tiêu phù hợp để lôi kéo.
Có thể câu trả lời của Hàn Mông chút tiếc nuối... nhưng trong dự liệu.
Hàn Mông cũng , đối phương cứu , hẳn là cũng xem thể kéo Hoàng Hôn xã , nhưng theo sự từ chối rõ ràng của , đối phương đ.á.n.h mất hứng thú với .
Hắn tay g.i.ế.c c.h.ế.t ngay tại chỗ, mà để cho rời , vượt quá dự liệu của Hàn Mông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-121-moi-nguoi-di-mot-nga.html.]
Những thông tin cần thăm dò tìm hiểu xong, Hàn Mông cũng nhiều nữa, cuối chiếc hí bào màu đỏ thẫm đang phấp phới trong gió , xoay về phía điểm tụ hôi giới lúc đến.
Trong thế giới màu xám , hai bóng hình một đen thẫm một đỏ rực, mỗi một ngả.
Khi bóng đen dần biến mất ở cuối tầm mắt, nơi đường chân trời, từng bóng đen khổng lồ lúc lắc một nữa tiến gần về phía Hàn Mông rời , mặt đất khẽ rung chuyển, dường như báo hiệu một tai ương nào đó sắp ập đến.
Trên đại địa cô tịch, chiếc hí bào đỏ thẫm im lặng đung đưa, chiếc mặt nạ đen nhánh chăm chú về hướng đó, một hồi , bất đắc dĩ lắc đầu...
Nghe tiếng gào thét từ xa truyền đến, lòng Hàn Mông nặng trĩu.
Quả nhiên, thể yên trong hôi giới lâu như là nhờ ở gần áo đỏ thần bí , giờ phút rời xa đối phương, liền tai ách để mắt tới ...
Nghỉ ngơi lâu như , thể Hàn Mông cũng gần như hồi phục , hít sâu một , hình như một mũi tên đen phóng vút lên trời!
Nơi cách điểm tụ hôi giới lúc đến xa, nếu dốc lực, hẳn là thể trở về khi những tai ách chạy tới.
Theo hình Hàn Mông dần lên cao, thể thấy vòng xoáy màu xám lơ lửng giữa trung, nhưng giờ phút xung quanh vòng xoáy đó, vô bóng đen như thủy triều đang điên cuồng tràn trong, chính là lũ rết bóng tối giao đấu với Hàn Mông đó.
Thấy cảnh , lòng Hàn Mông nặng trĩu!
Bọn chúng trở về?
Lũ rết bóng tối đột nhiên nổi điên, từ khu ba chạy về hôi giới, chạy nửa đường như mất mục tiêu, lượn lờ hồi lâu chọn đường cũ trở về... Hơn nữa xem lượng của chúng, ít nhất trăm con về.
Trong mắt Hàn Mông hiện lên vẻ khẩn trương, lao với tốc độ cao nhất về phía điểm tụ hôi giới, nhưng cách của vẫn còn quá xa, bay vút nửa chặng đường, bầy rết bóng tối di chuyển hết.
"Nguy ..."
Hàn Mông chịu đựng cơn đau nhói từ vết thương, nữa tăng tốc, đ.â.m đầu thẳng vòng xoáy màu xám.
Cảm giác mê man quen thuộc truyền đến, Hàn Mông chỉ cảm thấy chân lảo đảo một cái, hình trở nhà máy thép .
Mà giờ khắc , nhà máy thép hoang tàn khắp nơi tĩnh lặng như tờ, xuyên qua những lỗ thủng chi chít, rốt cuộc thấy bất kỳ tung tích nào của lũ rết bóng tối, dường như chúng rời hết.
Hàn Mông xông ngoài nhà máy, chỉ miễn cưỡng thấy vài cái bóng đen mờ ảo, biến mất trong sương mù dày đặc... Hướng đó, chính là quảng trường.
Lũ rết bóng tối chắc là Hàn Mông kẹt trong hẻm núi, khu ba ai thể ngăn cản bọn chúng, nên trực tiếp đ.á.n.h úp, và sự thật đúng là như ... Hàn Mông ở đây, khu ba tuyệt thể ai ngăn một tai ách ngũ giai.
Lòng Hàn Mông chùng xuống đáy vực, dù xông đến khu ba ngay bây giờ thì cũng kịp nữa , những t.ử thể phân tán từng con đường trong quảng trường, Hàn Mông dẫu mạnh hơn nữa cũng thuật phân , đợi đến khi tiêu diệt từng t.ử thể một, thì bọn chúng cũng tàn sát khu ba gần như còn gì.
Hàn Mông siết chặt hai nắm đấm, cố gắng kìm nén cảm xúc, đúng lúc chuẩn lao ép buộc đ.á.n.h tan từng con một, thì tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía truyền đến.
Hàn Mông đột ngột đầu , chỉ thấy chiếc hí bào quen thuộc , chẳng từ lúc nào nóc nhà máy, nhẹ nhàng phất phới.
"Sao ngươi tới đây?"
Hàn Mông cau mày, trầm giọng hỏi.
"Hôi giới quá nhàm chán, ngoài hít thở chút khí."
Trên chiếc mặt nạ đen nhánh, khuôn mặt khoa trương sương mù dày đặc che lấp một chút, quan sát Hàn Mông chân, nhàn nhạt mở miệng, "Tiện thể, nhắc nhở ngươi một câu."
"Nhắc nhở?"
"Hãy đốt đuốc lên, bọn chúng sẽ theo đó mà đến."
Trần Linh chậm rãi dang hai tay, ống tay áo đỏ rực trong gió tựa như cánh bướm bung mở, như ôm lấy cả bầu trời rơi xuống phía ... Khoảnh khắc , hình hóa thành vô bướm giấy bay lượn, rợp trời dậy đất bay về phía xa.
Giữa trời đầy bướm giấy, một lá bài poker nhẹ nhàng bay xuống mặt đất mặt Hàn Mông, Đó là một lá hồng tâm 6 .