Ta Không Phải Hí Thần - Chương 119: Ngươi muốn bắt ta sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:46:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai chữ thốt , Hàn Mông lập tức sững sờ tại chỗ.

ngay từ đầu, Hàn Mông giả định đối phương là "Tai ách", nhưng khi đối phương mở miệng, liền do dự... Không, trong các Tai ách cũng một ít sinh vật bậc cao hiếm thấy sở hữu trí tuệ, điều loại Tai ách thường giai vị cực cao, ít nhất cũng từ thất giai trở lên.

Có điều, đối phương thể giao tiếp, điều đó cho thấy y địch ý quá lớn với , mà ở bên trong Hôi giới, hầu như tồn tại Tai ách nào mang thiện ý với nhân loại.

Cho nên Hàn Mông vẫn nghiêng về khả năng đối phương là một con hơn.

Hàn Mông do dự một chút, đang định nhường đường cho đối phương, dù nơi thực sự quá chật hẹp, căn bản đủ chỗ cho hai sóng vai qua.

lúc , một tràng tiếng loạt soạt vang lên từ phía .

Hàn Mông đầu , chỉ thấy những bóng rết đang bám vách đá đồng loạt lùi về phía ... Tựa như chúng đang cố tình tránh né màu đỏ rực , trong nháy mắt, làn sóng đen kịt đó liền rút về phía vách đá.

Trong hẻm núi tĩnh mịch, chỉ còn ảnh khoác hí bào đỏ rực , đối mặt .

Câu "Tránh " hóa với ?

Hàn Mông một nữa về phía ảnh , trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc và kiêng dè sâu sắc... Ý nghĩ của d.a.o động. Một con , thể chỉ bằng một câu mà bức lui nhiều Tai ách như ?

Là nhân loại Tai ách, Hàn Mông còn phân biệt rõ nữa. Thân ảnh Hồng Y nghi ngờ gì chính là sự tồn tại thần bí và quỷ dị nhất mà từng gặp trong đời, chỉ riêng việc y ở đó đại diện cho vô vàn bí ẩn.

Giờ phút , Trần Linh cũng ngơ ngác.

Vốn dĩ Hàn Mông tránh để tự tay g.i.ế.c đám gà mờ đang đuổi theo, nhưng ngờ dứt lời, đám gà mờ đó liền trực tiếp rút lui... Lúc ở khu ba, thấy chúng nó "lễ phép" như thế nhỉ?

Cả hai đồng thời rơi trầm tư.

Trong bầu khí tĩnh mịch , Hàn Mông chỉ cảm thấy chiếc mặt nạ đen nhánh đang im lặng chằm chằm càng thêm quỷ dị. Hắn mở miệng định gì đó, cảnh tượng mắt liền dần dần mơ hồ, hình loạng choạng ngã gục xuống đất.

Trần Linh khẽ giật , lúc mới chú ý tới, m.á.u tươi đang tí tách chảy từ vết thương của Hàn Mông, chẳng từ lúc nào tụ thành một vũng m.á.u màu xám tro chân.

Hắn mất quá nhiều máu.

"May mà ngươi gặp ."

Dưới chiếc mặt nạ đen nhánh, Trần Linh tự lẩm bẩm:

"Ngươi cứu một , cũng cứu ngươi một ... Lần , coi như chúng thanh toán sòng phẳng."

Soạt ! Soạt ! Tiếng ma sát của cát đá truyền đến từ , như thể thứ gì đó đang kéo lê mặt đất.

Ý thức của Hàn Mông dần dần hồi phục, trở nên tỉnh táo. Vài giây ngắn ngủi , thấy như một cái xác c.h.ế.t, kéo lê mặt đất đen kịt.

Bàn tay vô thức chống xuống đất, mượn lực xoay rút súng, nhưng một cơn đau nhói dữ dội truyền đến từ khắp khiến kêu lên một tiếng đau đớn, buộc dừng động tác ... Cùng lúc đó, bóng đang kéo lê thể cũng dừng bước.

Mây trắng xám lững lờ trôi bầu trời, ảnh mặc hí bào đỏ rực bình thản đầu về phía .

"Ngươi tỉnh ."

Giọng trầm thấp hề mang chút cảm xúc nào, đối lập với chiếc mặt nạ đen nhánh hình mặt , tạo nên một cảm giác quỷ dị thể tả.

Y buông cổ áo ở gáy Hàn Mông , liền vật xuống đất. Hắn cau mày, gắng gượng chống hai tay xuống đất định dậy, thì giọng trầm thấp vang lên:

"Ta khuyên ngươi bây giờ đừng dậy, nếu vết thương rách , ngươi sẽ c.h.ế.t."

Sắc mặt Hàn Mông tái nhợt như tờ giấy, lúc mới để ý thấy, mười mấy cây gai xương vốn găm cơ thể chẳng từ lúc nào lấy hết, áo khoác của xé thành những dải vải băng bó sơ sài vết thương, giúp cầm máu.

Với thương thế ban đầu của , nếu cứ mặc kệ chữa trị, e rằng cuối cùng chỉ kết cục là c.h.ế.t vì mất máu.

Hàn Mông ngẩng đầu y, giọng khản đặc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-119-nguoi-muon-bat-ta-sao.html.]

"Ngươi là ai?"

Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi

Chiếc mặt nạ đen nhánh chằm chằm, trả lời.

Im lặng hồi lâu, Hàn Mông hỏi câu thứ hai:

"Tại ngươi cứu ?"

Một lúc lâu , ảnh Hồng Y khẽ một tiếng, dùng giọng điệu tùy ý mà lãnh đạm :

"Thật khó mới gặp một hạt giống của con đường thẩm phán ... Cứ c.h.ế.t ở đây như , quả là chút đáng tiếc."

xem chờ mong giá trị Cộng 3.

Trần Linh đương nhiên thể thật, khi Hàn Mông hỏi câu đó, thừa nhận trong lòng nảy sinh một chút thú vui xa... Không, là, đang cố gắng để "tình tiết" trở nên đặc sắc hơn.

Trần thị biên đạo pháp tắc điều thứ tám ! Sự chênh lệch thông tin là một trong những nguồn gốc tạo nên sự hấp dẫn của tình tiết. Khi khán giả ở góc tri để quan sát một đoạn tình tiết xung đột mà các nhân vật trong đó góc tri, họ sẽ tự nhiên cuốn và mong chờ diễn biến tiếp theo. Nếu trong tình tiết đó, hai nhân vật vốn xung đột kịch tính ở trong tình trạng chênh lệch thông tin, cảm giác mong chờ sẽ càng mãnh liệt hơn.

Hai mắt Hàn Mông khẽ nheo , ánh mắt về phía ảnh Hồng Y lóe lên tia sáng của sự chất vấn và phỏng đoán...

"Ngươi là dung hợp ."

Hắn .

Dưới mặt nạ, đôi mắt Trần Linh khẽ nheo :

"Ồ?"

"Ngươi ngoại hình và khả năng giao tiếp của con , đồng thời địch ý với , hẳn là Tai ách sinh tồn trong Hôi giới. ngươi thể dùng một câu dọa lui đám Tai ách , chứng tỏ ngươi nhất định thứ gì đó khiến chúng kiêng dè... Giải thích duy nhất chính là, ngươi là dung hợp , hơn nữa còn dung hợp với Tai ách giai vị cao."

Hàn Mông dù cũng là tổng trưởng chấp pháp quan của khu ba, giờ phút giống một từ cõi c.h.ế.t trở về, cũng hề lời của Trần Linh dọa sợ, mà cẩn thận dò xét, phân tích tất cả những gì xảy , lý trí đưa phán đoán của .

Suy luận của Hàn Mông vượt ngoài dự đoán của Trần Linh, nhưng nghĩ kỹ thì cũng gì lạ... Dù , chính là Hàn Mông.

Khi Trần Linh mới đến thời đại , lúc còn cố gắng hết sức che giấu sự tồn tại của "Người xem", Hàn Mông là duy nhất trong bộ hệ thống chấp pháp suýt nữa tóm ... Trần Linh đến giờ vẫn nhớ rõ cảm giác áp bức mà khả năng quan sát chi tiết kinh khủng cùng năng lực trinh thám của Hàn Mông mang lúc đó.

"Vậy thì ?"

Trần Linh cũng lười phản bác, như ảo thuật, từ hư nắm lấy một khẩu s.ú.n.g ngắn, họng s.ú.n.g dí giữa trán Hàn Mông.

Dưới chiếc mặt nạ đen nhánh hình mặt , giọng của lạnh lùng đến một chút cảm xúc gợn sóng:

"Ngươi bắt ... Chấp pháp quan?"

Hàn Mông bình tĩnh thẳng y.

Một lát , lên tiếng:

"Ta thích vận mệnh của khác nắm giữ."

"Vậy thì ?"

"Dù ngươi cứu , nhưng bây giờ, hy vọng ngươi thể bỏ s.ú.n.g xuống ."

Lời còn dứt, chút tinh thần lực ít ỏi mà Hàn Mông hồi phục trong lúc hôn mê nhanh chóng tiêu hao, trong con ngươi lóe lên một tia sáng sắc lẻm, ở cách gần như thế, đột nhiên tay!

 

 

 

 

Loading...