Ta Không Phải Hí Thần - Chương 110: Dập lửa

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:46:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên bộ đàm chìm im lặng.

"Trần Linh, cảm thấy ngươi vẫn nên quá khoe khoang."

Tịch Nhân Kiệt với giọng thấm thía, "Mặc dù con đường Tu La năng lực phục hồi nhục cực mạnh, nhưng thể lực thì phục hồi ... Nếu như ngươi mệt thì nghỉ ngơi một hồi, nào trách cứ ngươi ."

Trần Linh đang mở miệng, thì trong sương mù dày đặc, một con gà thịt gầm gào lao nhanh về phía , tốc độ nhanh vô cùng.

Hai mắt Trần Linh sáng rực, đưa tay tu một ngụm rượu miệng, như một diễn viên tuồng đang biểu diễn tiết mục phun lửa, phun một ngọn lửa từ miệng, trực diện đ.á.n.h trúng con gà thịt, một tiếng kêu gào chói tai chợt vang lên.

"Tiếng gì ?"

Tịch Nhân Kiệt sững sờ.

Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi

Trần Linh trả lời, đặt vò rượu xuống đất, rút d.a.o găm bên hông, lao nhanh về phía con gà thịt đang bốc cháy!

Sau khi thể lực hồi phục, tốc độ của Trần Linh trở về mức đỉnh cao, chùy và d.a.o găm liên tục vung lên, thịt thơm nức mũi ngừng xẻo xuống, Trần Linh dùng răng c.ắ.n miếng thịt cắm d.a.o găm giật mạnh, ngoạm nó miệng, nhai nuốt tiếp tục công kích!

Chiếc áo khoác đen bay phấp phới trong sương mù, Trần Linh như một đao phủ, như một nhà sành ăn, thế công điên cuồng của khiến con gà thịt liên tục lùi , chẳng bao lâu thiêu rụi ngọn lửa.

"Trần Linh, Trần Linh?"

Tịch Nhân Kiệt gọi tên qua bộ đàm, "Ngươi còn chứ?"

Trần Linh cố nén sự thôi thúc ăn sạch con gà nướng ngay tại chỗ, nhặt bộ đàm, nhai nuốt trả lời:

"Không việc gì... Đã giải quyết xong."

"Ngươi đang ăn gì ?"

Trần Linh lập tức nuốt miếng thịt gà xuống, "Không gì."

Tịch Nhân Kiệt tuy chút nghi hoặc, nhưng vẫn thở dài, tiếp tục :

"Hiện tại bọn tai ách đều trộn đám , luôn trong trạng thái di chuyển, khó truy sát. Ta còn thể cầm cự thêm một đoạn thời gian nữa, hiện tại sẽ về phía đông, ngươi tiên tìm một nơi..."

Tịch Nhân Kiệt lời còn dứt, một con gà thịt nữa phá tan sương mù dày đặc, gào thét lao về phía Trần Linh!

Trần Linh ngẩn .

Những con gà thịt mà Trần Linh gặp đây, đều là kiểu gõ cửa g.i.ế.c , hoặc trộn trong bóng tối để đ.á.n.h lén, chứ loại điên cuồng lao thẳng như thế thì gần như từng ... Nếu chỉ một con thì còn thể bỏ qua, đằng trong vài phút ngắn ngủi liên tiếp xuất hiện hai con như , Trần Linh nhạy bén nhận điều gì đó khác thường.

Trong chớp mắt, Trần Linh kịp nghĩ nhiều, rút d.a.o xông cận chiến với đối phương.

Nửa phút , Trần Linh miệng đầy dầu mỡ cất d.a.o găm.

Hắn hai con gà nướng cháy sém đến t.h.ả.m thương mặt đất, chìm suy tư... Gà nướng... , hành vi logic của lũ gà thịt trái ngược hẳn với đây, chắc chắn nguyên nhân. Trần Linh cẩn thận tìm kiếm khắp , cuối cùng ánh mắt dừng ở hai thứ.

Một là vò rượu đất, hai là cây đuốc đang cháy trong tay .

Suy nghĩ một lát, Trần Linh loại bỏ vò rượu, vì khi con gà thịt thứ hai xông tới, vò rượu ở cách lưng vài mét, mà mục tiêu của nó rõ ràng là .

Vậy khả năng duy nhất, chính là ngọn đuốc đang cháy tay ...

Lũ gà thịt địch ý với lửa?

Tại ?

Để kiểm chứng suy đoán của , Trần Linh liên tiếp mấy nhà dân, tìm vài khúc gỗ dễ cháy chất thành đống, nhóm lửa. Một đống lửa xuất hiện giữa ngã tư đường trong màn sương dày, lặng lẽ cháy.

Còn Trần Linh thì một tay cầm chùy, một tay cầm d.a.o găm, cạnh đống lửa, ánh mắt cảnh giác quanh.

Mười giây, hai mươi giây, ba mươi giây...

Sau một lặng ngắn ngủi, ba tiếng gào thét liên tiếp vang lên từ cuối con đường, ba cái bóng đen di chuyển nhanh như rết với tốc độ kinh xông qua màn sương dày đặc, thẳng hướng về phía !

Trần Linh thấy , hai mắt sáng lên!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-110-dap-lua.html.]

Hắn đoán đúng .

Trần Linh chút do dự dập tắt đống lửa bằng một cú đạp, lao nhanh như tia chớp về phía ba con gà thịt .

Ngọn lửa thể thu hút lũ gà thịt , nếu cứ để cháy quá lâu, chừng sẽ kéo đến bao nhiêu con nữa... Với sức chiến đấu hiện tại của Trần Linh, đối phó với tám, chín con là giới hạn, nếu nhiều hơn, e rằng chính sẽ trở thành món ăn đĩa của lũ gà thịt .

Trần Linh nhóm đống lửa chỉ để thí nghiệm, một khi chứng minh tác dụng của lửa, trong đầu lập tức nảy nhiều phương án.

Lần Trần Linh dùng lửa thiêu, mà dùng d.a.o găm nhanh gọn g.i.ế.c c.h.ế.t ba con gà thịt, về hướng tới.

Trong căn phòng nhỏ tối tăm, chủ cửa hàng mơ màng mở mắt.

Hắn trần nhà xa lạ phía , mơ màng một lúc, trong cơn hoảng hốt dường như thấy bóng đang nhai nuốt con rết đó, tay bưng một cái đầu lâu, hỏi thử một miếng ...

Hắn hét lên một tiếng kinh hãi, bật dậy, trán rịn một lớp mồ hôi dày.

"Là ác mộng ?"

Chủ cửa hàng vẫn hồn, vỗ vỗ ngực, cố gắng xua hình ảnh kinh dị đó, đúng lúc , cửa phòng ai đó mạnh tay đẩy mở từ bên ngoài!

Sương mù dày đặc từ ngoài cửa ùa , bóng mới xuất hiện trong cơn ác mộng của , một tay cầm chùy, một tay xách vò rượu, đang ở cửa bình thản .

Nhìn thấy gương mặt tựa ác quỷ đó trong khoảnh khắc, tim chủ cửa hàng như hẫng một nhịp, sắc mặt trắng bệch.

"Ta hỏi ngươi."

Trần Linh lắc lắc vò rượu trong tay, "Loại rượu , ngươi còn nữa ?"

Chủ cửa hàng vẫn hết bàng hoàng, gật gật đầu, "... Có, một nhà kho ở phía bắc quảng trường, rượu ủ đều cất ở đó."

"Cho địa chỉ cụ thể."

Trần Linh lấy địa chỉ và chìa khóa từ chủ cửa hàng, rời , chỉ để chủ cửa hàng ngơ ngác đó, hiểu chuyện gì xảy .

Vài phút , Trần Linh một khu chợ bán thức ăn .

"Nhân Kiệt , mệt một chút."

Hắn ấn nút bộ đàm, .

Hắn , cầm túi ni lông, bắt đầu bỏ hành, gừng, tỏi trong.

Rất nhanh, giọng Tịch Nhân Kiệt truyền đến từ bộ đàm:

"Mệt là chuyện bình thường... Ngươi tìm chỗ nào nghỉ ngơi một lát, hồi phục thể lực tính."

Giọng Tịch Nhân Kiệt cũng vô cùng mệt mỏi, nhưng khi Trần Linh mệt, trong giọng vẻ nhẹ nhõm khó tả... Hắn sợ Trần Linh mệt, chỉ sợ Trần Linh cố gắng chống đỡ, xảy chuyện chiến trường.

Trần Linh đột nhiên dừng bước, tiện tay lấy một chai rượu gia vị kệ bên cạnh, ngày sản xuất, bỏ chung túi.

"Được."

Trần Linh xong, liền cất bộ đàm .

Trần Linh dạo một vòng trong chợ, chọn một cây gậy chắc chắn hơn, dùng giẻ rách và khăn mặt quấn quanh đầu gậy, nhúng xăng một lúc lâu, châm lửa.

Ngọn lửa hừng hực bùng lên từ đầu cây gậy, trong sương mù dày đặc trông như một vầng thái dương di động. Trần Linh một tay cầm đuốc, một tay xách gia vị, về phía một con hẻm vắng ... Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua, xé lớp ngụy trang mặt.

Đến khi bước nữa, biến thành một trẻ tuổi với gương mặt lạnh lùng, chiếc áo khoác đen cũng đổi thành bộ hí bào đỏ rực, cực kỳ nổi bật và ma quái trong làn sương dày đặc.

Trần Linh l.i.ế.m môi, yết hầu khẽ trượt xuống, hình hóa thành một tàn ảnh, nhanh chóng biến mất trong sương mù.

 

 

 

 

Loading...