Ta Không Phải Hí Thần - Chương 106: Sợ hãi bạo loạn
Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:46:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cha ơi!"
Triệu Ất đẩy cửa lớn của quán ăn sáng , lo lắng gọi một tiếng.
Một bóng vội vàng từ trong nhà chạy , thấy Triệu Ất ở cửa, cuối cùng cũng thở phào một ...
Hai chữ trong sạch thần thiếp nói cũng chán rồi
"Tên nhóc nhà ngươi! Chạy ?!"
Triệu thúc c.ắ.n răng, túm lấy tai , hung tợn :
"Ta định dặn ngươi hai ngày nay đừng khỏi cửa, lão t.ử mở mắt thấy bóng dáng ngươi ... Ngươi mà về trễ thêm một chút nữa, nhờ Trần Linh tìm ngươi !"
"Nhẹ tay, nhẹ tay, nhẹ tay... Cha ơi, con hình như lập công !"
Triệu Ất thấy ánh mắt nghi hoặc của Triệu thúc, liền vội vàng kể chuyện trải qua. Ông xong, lặng lẽ buông tai , cúi đầu trong phòng, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
"Cha ơi, cha gì ?"
Triệu thúc cầm lấy cây chổi, hung hăng quất m.ô.n.g Triệu Ất, vung lên vun vút tiếng gió rít.
Giữa tiếng kêu gào t.h.ả.m thiết của Triệu Ất, tiếng c.h.ử.i rủa của Triệu thúc vang lên ngớt:
"Lão t.ử đáng lẽ nên đ.á.n.h gãy chân ngươi sớm hơn! Chạy đến hang ổ của tai ách mà gọi là lập công ?! Để xem ngươi mấy cái đầu mà mất! Ta cho ngươi chạy loạn ! Ta cho ngươi chạy loạn !"
Triệu thúc thật sự nổi giận, quất roi nào roi nấy đều hung ác hơn. Ngay lúc Triệu Ất chạy trốn khắp phòng, dường như thấy gì đó, phản xạ nắm chặt lấy cán chổi.
Triệu thúc trừng mắt, đang định gì đó thì Triệu Ất trịnh trọng động tác tay "suỵt", ánh mắt ngoài cửa.
Trong sương mù dày đặc tĩnh lặng, từng bóng cầm đèn dầu hỏa, vội vã nối đuôi chạy qua.
"Tai ách! Tai ách đến !"
"Cứu mạng với... Cứu mạng! Ai mau cứu với!"
"Ta còn c.h.ế.t !"
Có lẽ vì quán ăn sáng vẫn còn sáng đèn, một bóng đột nhiên dừng , điên cuồng đập cửa tiệm!
"Mở cửa! Mau mở cửa cho !"
Đó là giọng của một đàn ông, trong sự lo lắng xen lẫn một tia đe dọa:
"Mẹ nó chứ, bảo các ngươi mau mở cửa! Không thấy ?!"
Triệu thúc và Triệu Ất , trong mắt đều lộ vẻ cảnh giác. lúc , một câu:
"Lão t.ử là chấp pháp! Mau mở cửa!"
Nghe câu , sắc mặt Triệu thúc chút đổi. Ông do dự một lát vẫn tiến lên mở khóa cửa tiệm.
Xoạch! Cửa tiệm kéo mạnh , một bóng mặc chế phục màu đỏ thẫm đột nhiên từ bên ngoài lao . Tốc độ của quá nhanh, đến nỗi hất văng Triệu thúc đang cửa, khiến ông ngã mạnh xuống đất.
"Cha!"
Triệu Ất xông lên , đỡ lấy Triệu thúc đang rên rỉ mặt đất, phẫn nộ về phía :
"Ngươi là ai hả?!"
"Ta là chấp pháp Quách Nam! Không c.h.ế.t thì câm miệng cho lão tử!"
Người tức thì rút đao bên hông , chỉ Triệu Ất, hung tợn .
Nếu Trần Linh ở đây, chỉ cần thoáng qua là thể nhận mắt , chính là chấp pháp gọi là "Quách ca" mà đ.â.m mấy nhát d.a.o ở chợ rau, cũng là phụ trách con phố Hàn Tuyết ngay sát vách phố Hàn Sương... Lúc , Quách Nam mặt mày đầy m.á.u và bụi đất, trông vô cùng t.h.ả.m hại.
Tay cầm đao của Quách Nam thậm chí còn đang run rẩy.
Những gì trải qua thật sự quá kinh hoàng... Hắn tận mắt thấy một con rết bóng tối phá tung cửa lớn một nhà phố Hàn Tuyết, xé nát tất cả bên trong. Hắn thực sự sợ hãi, chấp pháp bao nhiêu năm, đây là đầu tiên thực sự thấy "tai ách".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-khong-phai-hi-than/chuong-106-so-hai-bao-loan.html.]
Cảnh tượng m.á.u tanh và con rết vung vẩy hàng vạn chân trực tiếp đ.á.n.h sụp dũng khí trong lòng . Hắn lựa chọn đối đầu trực diện mà đầu bỏ chạy... Mấy con rết bóng tối liên tiếp phá cửa, cư dân xung quanh đều sợ đến suy sụp. Bọn họ thấy tiếng c.h.é.m g.i.ế.c và tiếng kêu la ngày càng gần , cũng lựa chọn đào vong. Và khi đầu tiên bắt đầu chạy, những khác thấy cũng nỗi sợ hãi thúc đẩy cùng chạy.
Cứ như , phố Hàn Tuyết loạn thành một bầy... Trong quá trình đào vong giữa sương mù dày đặc, Quách Nam chỉ nhiều bóng đang đuổi theo trong sương. Hắn dám dừng , cũng dám ngoảnh đầu mà điên cuồng chạy về phía , cho đến khi thấy nơi ...
Phố Hàn Sương vẫn yên tĩnh, như thể từng tai ách xâm chiếm.
Lồng n.g.ự.c Quách Nam phập phồng kịch liệt, cầm đao uy h.i.ế.p Triệu Ất, đầu qua cửa sổ quan sát bên ngoài, đôi mắt tràn đầy vẻ cảnh giác và sợ hãi.
Hắn trốn ở đây, chắc là thể tránh những thứ đó chứ?
Quách Nam thầm nghĩ.
thật đáng tiếc... Hắn chọn sai địa điểm, cũng chọn sai đối tượng để uy hiếp.
"Ngươi dám đ.á.n.h cha ?!"
Triệu Ất hai mắt đỏ ngầu, vớ lấy cây chổi đất, chút do dự lao về phía lưỡi đao !
Quách Nam cũng ngờ, một bình thường dám tấn công khi đang cầm đao. Bất ngờ kịp phòng , chỉ đ.â.m trúng Triệu Ất một nhát, đó liền cây chổi vung mạnh trúng thái dương, mắt tóe lên những đốm vàng.
Khoảnh khắc tiếp theo, Triệu Ất ôm lấy , trực tiếp húc đổ cửa lớn, lăn đường Hàn Sương.
"Cứu mạng... Cứu mạng! Bọn chúng đến !"
Ngày càng nhiều cư dân phố Hàn Tuyết la hét thất thanh xông phố Hàn Sương, vô đôi chân giẫm đạp lên hai họ. Quách Nam đau đớn kêu lên vài tiếng, chật vật bò dậy... Cùng lúc đó, Triệu Ất ở đối diện cũng đầy m.á.u lên, đôi mắt chằm chằm .
Tiếng la hét thất thanh, tiếng rên rỉ, tiếng c.ắ.n xé và tiếng bò trườn sâu trong sương mù dày đặc phá vỡ sự yên tĩnh của phố Hàn Sương, tất cả đều cuốn sự hỗn loạn vô trật tự!
Đây là một cuộc bạo động để sinh tồn, và cảnh tượng tương tự cũng diễn ở phần lớn các quảng trường của khu ba.
Phanh!
lúc , một tiếng s.ú.n.g vang lên từ phía đám đông!
Trong sương mù dày đặc, một bóng khoác áo choàng đen, mặt trầm ngâm bước . Tay cầm súng, về phía đám hoảng loạn , đôi mắt tràn đầy vẻ nghiêm nghị.
"Tất cả yên tại chỗ! Ai động, g.i.ế.c kẻ đó!"
Trần Linh dùng họng s.ú.n.g chỉ đám , bằng giọng cho phép nghi ngờ.
Đám đông theo bản năng dừng bước, thấy trang phục chấp pháp quan của Trần Linh, vẻ hoảng sợ mặt cuối cùng cũng hiện lên tia hy vọng!
"Là chấp pháp quan!"
"Cứu chúng với... Quái vật sắp đuổi tới !"
Những tiếng liên tiếp vang lên từ trong đám đông, trốn lưng Trần Linh, một tiếng s.ú.n.g nữa dọa cho yên tại chỗ...
"Ta , ai động, g.i.ế.c kẻ đó."
Giọng lạnh lùng của Trần Linh một nữa vang lên.
"Xẹt xẹt... Xa xa xa..."
Giọng của Tịch Nhân Kiệt truyền từ bộ đàm:
"Trần Linh, tình hình chỗ ngươi thế nào?"
Ánh mắt Trần Linh rơi xuống mặt đất, giữa những bóng đen chen chúc của đám đông cư dân phố Hàn Tuyết, mấy hình dạng rết khổng lồ kỳ dị trộn trong đó...
Trần Linh im lặng hồi lâu, khàn giọng :
"Không lắm."