Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 80

Cập nhật lúc: 2025-03-21 23:00:25
Lượt xem: 6

Tô Dung thoáng nhíu mày khi nghe Sở Nhụy hào hứng phân chia nhiệm vụ: "Một người sức mạnh, một người tốc độ, thật sự là bù trừ hoàn hảo!"

Tạ Kha Kha lập tức tằng hắng một tiếng, ánh mắt mang theo vẻ bất mãn: "Vậy còn tôi thì sao?"

Tô Dung thở dài một hơi, giọng điệu không mặn không nhạt: "Được rồi, cậu cũng vào đi."

Tạ Kha Kha lập tức reo lên: "Ô ya!"

Bây giờ chỉ còn lại một người duy nhất chưa có đội—Triệu mập mạp. Anh ta đứng ngập ngừng tại chỗ, ánh mắt lúng túng lướt quanh mọi người, rõ ràng không biết phải đi về đâu.

Thấy vậy, Tô Dung vẫy tay gọi anh ta lại, sau đó lạnh nhạt tuyên bố: "Chúng ta chỉ là một đội ngũ tạm thời, không ai được phép tự ý rời khỏi nhóm. Mọi người phải nghe theo chỉ huy, có bất kỳ manh mối nào cũng phải chia sẻ ngay lập tức. Đây là yêu cầu của tôi."

Ba người còn lại đồng loạt gật đầu, không có chút phản đối nào. Họ đều hiểu rằng bám lấy Tô Dung là lựa chọn tốt nhất lúc này.

Ở phía bên kia, tình hình đội ngũ của Văn Võ lại có phần hỗn loạn hơn. Cao Xán tuy là người mới, nhưng rõ ràng có chủ kiến của riêng mình. Trong khi đó, gã đàn ông đầu tóc dựng ngược trông có vẻ không an phận, liên tục tìm cách tranh giành quyền chỉ huy với Văn Võ.

Còn một thành viên khác, Tiểu Nhị, từ đầu đến giờ vẫn giữ vẻ trầm mặc ít nói, khiến người ta khó đoán được suy nghĩ.

Văn Võ cảm thấy vô cùng đau đầu. Ban đầu, anh ta đã nhìn ra Tô Dung là người có năng lực, nhưng vì không muốn có hai "hổ" trong cùng một đội nên mới tránh đi. Giờ nhìn lại, anh ta mới thấy đội hình bên kia đáng tin hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, dù có hối hận thế nào thì Văn Võ cũng không muốn từ bỏ quyền lãnh đạo. Anh ta hiểu rõ một nhóm không có người chỉ huy đáng tin cậy thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.

"Nhìn qua thì ai cũng đã có đội rồi nhỉ?"

Giọng nói của hướng dẫn viên du lịch vang lên, khiến bầu không khí trong xe lập tức yên lặng.

"Chúng ta sắp đến điểm du lịch. Tôi xin nhấn mạnh lần nữa, mong các du khách tuân thủ chỉ dẫn, không tự ý rời khỏi đoàn." Hắn cười mỉm, ánh mắt như đang ẩn giấu điều gì đó. "Nào, hoan nghênh mọi người đến với điểm đến lần này—Vườn bách thảo Màu Đỏ!"

Chiếc xe buýt chậm rãi dừng lại, cửa xe mở ra kèm theo âm thanh "xẹt" nhẹ nhàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/80.html.]

"Mọi người xuống xe theo thứ tự, không chen lấn nhé!" Hướng dẫn viên nhắc nhở với giọng điệu vui vẻ như đang thực sự hướng dẫn một tour du lịch bình thường.

Hành khách lần lượt rời khỏi xe. Khi đến lượt mình, Tô Dung bất ngờ bị hướng dẫn viên chặn lại.

"Vật phẩm trên xe không thể mang xuống."

Nghe vậy, cô chỉ có thể tiếc nuối đặt quyển tạp chí vào tay hắn, sau đó mới được phép bước ra ngoài.

Vừa đặt chân xuống đất, cô lập tức quay sang nhóm điều tra viên, hỏi: "Mọi người đều đã đọc quy tắc rồi đúng không?"

"Quy tắc gì?!"

Hai người mới đồng thanh kêu lên, vẻ mặt kinh hoàng.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Tô Dung: "..."

Cô còn chưa kịp thở dài thì bên kia, gã đàn ông tóc dựng cũng biến sắc: "Tôi... tôi cũng chưa đọc! Quy tắc ở trên xe sao?"

Tô Dung nhếch môi, cảm thấy đúng là "vả mặt" thật nhanh.

Văn Võ cũng không nghĩ tới việc có tận ba người trong nhóm không xem qua quy tắc. Anh ta hắng giọng, chủ động nói: "Tôi đã học thuộc rồi, để tôi đọc lại cho mọi người nghe."

Tô Dung im lặng không lên tiếng. Cô cũng đã thuộc lòng quy tắc, nhưng nếu Văn Võ muốn thể hiện thì cô cũng chẳng ngăn cản. Bây giờ, cả nhóm tám người bọn họ vẫn nên giữ nguyên đội hình, như vậy tỷ lệ sống sót mới cao hơn.

Khi Văn Võ đang đọc lại quy tắc, hướng dẫn viên du lịch bước tới, phát cho mỗi người một quyển sổ màu xanh da trời.

"Đây là hướng dẫn du lịch Vườn bách thảo Màu Đỏ. Mọi người hãy xem qua trước, vào vườn nhớ tuân thủ quy tắc, nếu không sẽ rất khó xử đấy."

Văn Võ ngừng nói, ánh mắt lướt qua quyển sổ với vẻ nghi hoặc.

Loading...