Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 78
Cập nhật lúc: 2025-03-21 22:59:26
Lượt xem: 6
Đọc đến đây, sắc mặt Tô Dung hơi trầm xuống.
Trong mười quy tắc này, chỉ có một câu bị nhiễm đỏ: "Khu du lịch sẽ trở thành ngôi nhà vĩnh viễn của bạn."
Tất cả các quy tắc còn lại đều là thật.
Điều này không đúng. Những quy tắc bị ô nhiễm lẽ ra phải nhiều hơn, hoặc ít nhất cũng phải khó phân biệt hơn. Nhưng ở đây, ngoại trừ câu cuối cùng quá rõ ràng, những quy tắc còn lại dường như không hề có sơ hở.
Điều đó chỉ có thể có một lời giải thích: Nguy hiểm không nằm trong quy tắc. Nó ẩn giấu trong chính chuyến hành trình này.
Lần trước, khi Tô Dung gặp phải quái đàm taxi, mỗi một hành khách đều là một cái bẫy. Chỉ cần lơ là, bất cứ ai cũng có thể biến thành tử thi lạnh lẽo.
Lần này cũng vậy.
Chỉ khác là, phạm vi nguy hiểm không còn giới hạn trên chiếc xe buýt này nữa. Đích đến thực sự—khu du lịch—mới là chiến trường thật sự của cô.
Tô Dung cau mày suy nghĩ, lật tiếp các trang sau của sổ tay. Quả nhiên, cô tìm thấy một trang ghi lại lộ trình của chuyến đi.
Địa điểm tham quan lần này là một vườn bách thảo.
Hành trình bao gồm bốn điểm dừng chính: "Đồng ruộng trồng trọt" → "Tiệm nhỏ Đới Duy" → "Nhà ấm gây trồng" → "Khu rừng Phù Bạch". Tại "Khu rừng Phù Bạch", du khách sẽ có một khoảng thời gian tự do, sau đó sẽ rời khỏi vườn bách thảo từ lối ra chính.
Tô Dung nhanh chóng nhận ra một điểm bất thường—trong suốt chuyến đi chỉ có duy nhất một địa điểm để tiêu phí: "Tiệm nhỏ Đới Duy."
Nếu ai đó bỏ qua nó, họ sẽ không còn cơ hội tiêu phí lần thứ hai. Và theo quy tắc số 7, nếu không thực hiện ít nhất một giao dịch, du khách sẽ không được đưa về.
Một cái bẫy được ngụy trang rất khéo léo.
Cô tiếp tục phân tích quy tắc số 3: Nhóm tối thiểu phải có ba người.
Đây chắc chắn là một hạn chế gây khó chịu. Không có gì khó đoán—trong một thế giới nơi lòng người khó lường, đặc biệt là khi sinh mạng đang bị đe dọa, việc tin tưởng ai đó là một canh bạc lớn.
Ngay lúc này, một giọng nói vang lên từ phía trước.
"Các du khách thân mến, chúng ta sẽ đến nơi trong 10 phút nữa. Bây giờ, quý khách có thể tự do di chuyển trong xe và tìm đội của mình. Xin hãy đảm bảo mỗi nhóm có ít nhất ba người."
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/78.html.]
Hướng dẫn viên du lịch nói xong liền ngồi xuống, quay lưng lại với hành khách, không quan tâm thêm gì nữa.
Ngay lập tức, cô gái mà Tô Dung đã giúp đỡ lúc trước chạy đến, ánh mắt đầy mong đợi.
"Chào cô... Tôi tên là Sở Nhụy," cô gái ngập ngừng, rồi lấy hết can đảm nói tiếp. "Cảm ơn cô đã giúp tôi khi nãy. Chúng ta có thể tạo thành một đội không?"
Dưới ánh đèn vàng vọt trong khoang xe, Tô Dung khẽ gật đầu:
"Có thể."
Cô gái này đã chủ động nhắc nhở người đàn ông lúc nãy, chứng tỏ bản tính lương thiện. Hơn nữa, vừa được cô cứu giúp, khả năng phản bội sẽ thấp hơn những người khác, là lựa chọn tổ đội không tệ.
Có người đầu tiên đưa ra quyết định, những người khác cũng nhanh chóng hành động. Không ít ánh mắt đổ dồn về phía Tô Dung, hy vọng có thể cùng cô lập nhóm. Dù sao thì biểu hiện trầm ổn và cách xử lý tình huống dứt khoát của cô trong tình cảnh vừa rồi khiến nhiều người tin tưởng—một đồng đội đáng tin cậy.
Bất chợt, một giọng nam vang lên từ hàng ghế sau:
"Mọi người, tôi nghĩ trước tiên chúng ta nên tập hợp lại một chỗ để trao đổi với nhau?"
Tô Dung quay đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, thấy đó là một người đàn ông đeo kính, mặc sơ mi trắng cùng quần tây, trông có phần giống giới tinh anh trong xã hội.
Người đàn ông kia cũng nhìn về phía cô, đẩy gọng kính lên sống mũi, ánh mắt có chút dò xét, dường như đang chờ phản ứng của Tô Dung.
Cô không nghĩ nhiều, chỉ quay sang Sở Nhụy bên cạnh:
"Chúng ta qua đó xem thử."
Người đàn ông thoáng thở phào nhẹ nhõm. Anh ta vốn lo rằng Tô Dung là kiểu người khó đối phó. Trong một đoàn đội xa lạ, nơi chưa có sự tín nhiệm rõ ràng, một người vừa có thực lực lại không dễ kiểm soát chính là đối tượng cần đặc biệt lưu ý.
Quả nhiên, như anh ta dự đoán, sau khi Tô Dung bước đến, những điều tra viên khác cũng lần lượt vây lại. Bản năng con người là tụ tập thành nhóm khi gặp nguy hiểm—chỉ cần có người dẫn đầu.
Đợi khi tất cả đều tập trung, người đàn ông đeo kính mới chậm rãi lên tiếng:
"Chào mọi người, tôi là Văn Võ, đã từng vượt qua hai lần quái đàm. Tôi gọi mọi người lại đây là vì nghĩ rằng, trong tình huống này, chúng ta nên hỗ trợ lẫn nhau. Hợp tác chắc chắn sẽ giúp chúng ta có cơ hội sống sót cao hơn là hành động đơn lẻ."