Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 41
Cập nhật lúc: 2025-03-18 00:50:52
Lượt xem: 5
Lý Chí cau mày, nghi hoặc gãi đầu: "Hỏi cái này làm gì? Cậu muốn tìm tín đồ tà giáo à? Không phải đã thống nhất là sẽ không ra tay sao? Dù sao thì, phòng radio chắc nằm dưới tầng một, mà chúng ta không thể xuống được."
Cậu ta tự cho rằng mình đã hiểu ý của Tô Dung. Dựa theo tình hình hiện tại, âm thanh phát ra từ phòng radio chứng tỏ tín đồ tà giáo đang ở đó. Nếu muốn phản công thì phải nhắm thẳng vào gốc rễ. Nhưng vấn đề là, bọn chúng có "Nó" hỗ trợ, thậm chí còn nguy hiểm hơn cả điều tra viên. Nếu chỉ dựa vào Tạ Kha Kha – người mới trải qua một quy tắc quái đàm, muốn đối đầu với tín đồ tà giáo chẳng khác nào tự sát.
Tô Dung không vội giải thích. Là một trinh thám, cô đã quá quen với việc luôn đi trước một bước so với mọi người. Cô có thể dễ dàng nắm bắt manh mối mà người khác bỏ sót, nhưng nếu họ không theo kịp suy nghĩ của cô, việc giải thích chỉ tổ mất thời gian.
Đây cũng là lý do bao năm qua cô chỉ có duy nhất một cộng sự. Người đó không cần cô phải giải thích gì cả, chỉ cần một ánh mắt là đã hiểu.
Nhưng lúc này không phải lúc để tùy hứng. Đúng như Lý Chí nói, trong phòng radio rất có thể có tín đồ tà giáo. Một mình cô không thể đối phó với chúng, nhưng nếu có Tạ Kha Kha và Lý Chí giúp đỡ, cơ hội thành công sẽ cao hơn nhiều.
Cô hít sâu một hơi, nhẫn nại giải thích: "Hai người có nghĩ rằng chúng ta đang bị nhốt trong một không gian khác không?"
Lý Chí và Tạ Kha Kha sững lại, rồi đồng loạt gật đầu. Điều này không khó đoán. Cảnh vật bên ngoài cửa sổ không khớp với thực tế, cầu thang bị chặn, chứng tỏ nơi này không liên kết trực tiếp với thế giới bên ngoài.
"Vậy không gian này bao gồm những khu vực nào?"
"Chẳng phải là toàn bộ khu ghế lô và hành lang tầng hai sao?" Lý Chí đáp ngay, vẻ mặt khó hiểu.
Nhưng Tạ Kha Kha đã lập tức bắt kịp suy luận của Tô Dung. Cậu ta kinh ngạc thốt lên: "Cậu đang nói là... phòng radio cũng nằm trong không gian này?"
Tuy nhiên, cậu ta chỉ mới nghĩ thông được điểm này mà chưa liên kết được mọi thứ. Đây cũng là lý do trước đây, trong quái đàm "Phòng Trẻ Em", cậu ta có thể ôm đùi đại lão để thắng. Nhưng phải nhớ, không phải ai cũng có cơ hội để ôm đùi đâu.
Tô Dung gật đầu: "Không gian này ngăn cách âm thanh giữa bên trong và bên ngoài. Nếu chúng ta không thể nghe thấy những gì ở thế giới bên ngoài, vậy tại sao lại có thể nghe thấy âm thanh từ phòng radio? Điều đó chỉ có một cách giải thích duy nhất: bản thân phòng radio cũng thuộc về không gian này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/41.html.]
Lý Chí nhíu mày: "Nhưng chuyện đó thì liên quan gì đến việc chúng ta tìm đường ra ngoài? Cậu nghĩ rằng phòng radio có thể giúp chúng ta thoát ra sao?"
Tạ Kha Kha lập tức lên tiếng, giọng điệu đầy tin tưởng: "Hỏi nhiều như vậy làm gì? Không thấy Tô Dung còn thông minh hơn cả hai chúng ta à? Nghe theo cô ấy là được rồi!"
Lý Chí trố mắt nhìn cậu ta. Cậu ta nghiêm túc đấy à? Ban nãy còn huênh hoang thế nào ấy nhỉ? Sao bây giờ lại thành ra thế này? Không lẽ trong quái đàm trước, cậu ta cũng chỉ là một kẻ chuyên bám theo đại lão để sống sót?
Tô Dung bật cười, nhưng vẫn lắc đầu. Nếu đã giải thích thì phải làm rõ ràng. Cô không muốn có những đồng đội có thể phản bội bất cứ lúc nào chỉ vì không hiểu kế hoạch.
"Việc này liên quan đến một vấn đề khác." Cô nghiêm túc nói: "Hai người có nghĩ rằng tầng một là nơi an toàn không?"
Lý Chí chẳng cần nghĩ ngợi, lập tức lắc đầu. "Tầng một chìm trong biển lửa, không thấy rõ ràng à?"
"Không, ngược lại, tôi cho rằng tầng một rất có thể là nơi an toàn nhất." Tô Dung bình tĩnh đáp.
Hai người nhìn cô đầy nghi hoặc.
Cô chậm rãi giải thích: "Tầng một của quán ăn vốn có rất nhiều người, còn đông hơn tầng hai. Nếu tầng một thật sự bốc cháy, vậy thì toàn bộ những người đó đã c.h.ế.t cả rồi. Các cậu nghĩ xem, nếu có nhiều mạng người như vậy, tín đồ tà giáo kia sẽ không lợi dụng để uy h.i.ế.p chúng ta sao?"
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Tạ Kha Kha lập tức bừng tỉnh: "Ý cậu là... tầng một thật ra không bị cháy? Chỉ có tầng hai bị nhốt trong không gian đặc biệt?"
Tô Dung gật đầu.
Hai mắt Tạ Kha Kha sáng rực: "Vậy chỉ cần chúng ta xuống được tầng một thì sẽ an toàn?"