Ta Có Thể Nhìn Thấy Chính Xác Quy Tắc Quái Đàm - 187
Cập nhật lúc: 2025-03-30 22:50:28
Lượt xem: 10
Tô Dung mải mê thử nghiệm kỹ năng của mình đến tận khi bạn cùng phòng lần lượt trở về vào buổi tối mới chịu dừng lại.
So với các đạo cụ quái đàm thông thường, khả năng này rõ ràng thực dụng hơn rất nhiều. Nhưng cũng chính vì vậy mà cô cần luyện tập thành thạo, bởi nếu không dùng tốt, nó có khi còn kém hiệu quả hơn cả một món đạo cụ.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc đã sang tháng 11. Vốn dĩ Điền Khinh Khinh đã bớt căng thẳng hơn một chút, nhưng gần đây lại bắt đầu lo lắng thấy rõ. Để giúp cô ấy chuẩn bị tốt hơn, Tô Dung thường kể về những quái đàm đã bị tiêu diệt hoàn toàn khỏi diễn đàn, mong rằng cô ấy có thể hiểu sâu hơn về các quy tắc của chúng.
Bầu không khí trong phòng ký túc cũng trở nên căng thẳng hơn, nhưng không hẳn là do Điền Khinh Khinh. Nguyên nhân lớn hơn có lẽ là vì kỳ thi cuối kỳ chỉ còn cách một tháng. Đại học Q nổi tiếng với chương trình học khó nhằn, số lượng môn thi cũng nhiều. Nếu không tập trung học hành, khả năng bị rớt môn là rất cao.
Lý Cầm Phương dứt khoát chuyển hẳn sang thư viện, cô và Tô Dung thay phiên nhau đặt chỗ. Thực ra, cả hai đều không quá lo lắng chuyện thi cử, bởi thành tích của họ vốn luôn ổn định. Chỉ cần học nghiêm túc, không có lý do gì mà họ lại gặp vấn đề trong kỳ thi này.
Nhưng hai người còn lại trong phòng thì không được may mắn như vậy, đặc biệt là Điền Khinh Khinh. Thành tích của cô ấy vốn đã thấp nhất phòng, nay lại phải dành thời gian tìm hiểu về quái đàm, chuyện vượt qua kỳ thi này trở thành một thách thức không nhỏ.
Điều quan trọng là, Điền Khinh Khinh đã tự mình thi đậu vào trường này. Khi Mai Lạc đề nghị cô được hưởng đãi ngộ đặc biệt của hội quái đàm – không cần thi cử, không cần nghe giảng – cô ấy đã từ chối ngay lập tức.
Cuối cùng, dưới sự tư vấn của Tô Dung, cô quyết định chỉ xin miễn thi cuối kỳ này, những kỳ sau sẽ vẫn thi như bình thường.
Khi kỳ thi đến gần, thư viện đại học Q luôn chật kín người. Tìm được một chỗ ngồi tốt đã khó, giữ được nó càng khó hơn. Có hôm, sau khi vất vả đặt được chỗ, khi quay lại, Tô Dung và Lý Cầm Phương phát hiện vị trí của mình đã bị chiếm mất.
Xác nhận nhiều lần rằng đây chính là chỗ đã đặt, hai người liếc nhìn nhau, không ai có ý định nhượng bộ. Ở thời điểm này, có được hai chỗ gần nhau là vô cùng hiếm hoi, sao có thể nhường dễ dàng được?
Tô Dung lặng lẽ lấy điện thoại ra, không nói gì. Lý Cầm Phương thì đi thẳng đến trước mặt cặp đôi đang ngồi đó, lịch sự hỏi:
"Xin lỗi, hình như hai chỗ này đã được chúng tôi đặt trước. Có phải hệ thống có vấn đề gì không?"
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Cô gái trong cặp đôi đó lập tức có ý định đứng lên xin lỗi, nhưng nam sinh bên cạnh nhanh chóng kéo tay cô ấy lại, tỏ vẻ khó chịu:
"Các cậu không thể tìm chỗ khác sao? Chúng tôi đã mất rất nhiều công sức mới tìm được hai chỗ cạnh nhau đấy!"
Tô Dung bật cười vì sự vô lý của cậu ta:
"Không chừng còn có một khả năng khác. Hai chỗ này không có ai ngồi chẳng qua là vì đã có người đặt trước. Đến thư viện mà chỉ chăm chăm tìm chỗ ngồi để yêu đương, tôi có nên khen hai cậu sáng tạo không?"
Nam sinh kia mặt đỏ bừng, nhưng vẫn ngang ngạnh:
"Thế các cậu không thể nhường một chút à? Cũng không phải là không còn chỗ khác! Hay các cậu thích cãi nhau ngay trong thư viện, làm phiền người khác học tập?"
Lý Cầm Phương tức đến run người, nhưng vẫn chưa kịp phản bác thì Tô Dung đã lạnh lùng chặn trước:
"Không cần phí lời với loại người này, để nhân viên quản lý thư viện đến giải quyết là được."
"Ê! Cậu có cần làm quá lên như thế không? Như trẻ con đi mách người lớn vậy!" Nam sinh kia lập tức trở nên kích động.
Cậu ta thừa biết nếu để nhân viên quản lý đến, người bị đuổi đi chắc chắn là mình. Thấy vậy, cậu ta đứng dậy, cao hơn Tô Dung một cái đầu, cố tình tạo áp lực.
Nhưng Tô Dung vẫn bình tĩnh như thường, nhướng mày nói:
"Vậy cậu có thể đừng hành xử như một đứa trẻ hư, chẳng biết tôn trọng quy tắc?"
Bấy giờ, những người xung quanh bắt đầu lên tiếng:
"Không phải chỗ của các cậu thì tránh ra để bọn tôi học đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ta-co-the-nhin-thay-chinh-xac-quy-tac-quai-dam/187.html.]
"Đừng làm phiền thư viện nữa! Nếu chúng tôi rớt môn, cậu chịu trách nhiệm à?"
Bạn gái của nam sinh kia lúng túng kéo tay cậu ta:
"Chúng ta đi thôi, đừng lằng nhằng nữa."
Dù không cam tâm, nam sinh vẫn hậm hực trừng mắt nhìn mọi người một cái, sau đó mới miễn cưỡng kéo bạn gái rời đi.
Buổi tối hôm đó, phòng ngủ im lặng hơn bình thường. Ai nấy đều tập trung vào việc riêng của mình – người thì ôn bài, người thì lướt điện thoại.
Bỗng nhiên, Điền Khinh Khinh hét lên một tiếng đầy kinh ngạc, vội vàng nhảy xuống giường, xỏ dép chạy tới chỗ Tô Dung:
"Tô Dung! Cậu mau nhìn đi! Đây có phải cậu và Đàn Phương không?"
Nghe vậy, Tô Dung theo ánh mắt của cô ấy nhìn vào màn hình điện thoại. Đó là một bức ảnh chụp lén trong thư viện. Dù hình ảnh hơi mờ, nhưng với quần áo và vị trí ngồi, không thể nhầm lẫn – người trong ảnh chính là cô và Lý Cầm Phương.
Hơn thế nữa, ai đó còn khoanh tròn hai người bằng một vòng đỏ, tạo cảm giác hết sức kỳ lạ.
"Là bọn mình thật." Tô Dung nhíu mày, cảm giác có điều bất thường. "Chuyện gì vậy?"
Lúc này, Lý Cầm Phương và Tôn Giai Kỳ cũng nhanh chóng bò dậy, vây quanh xem xét bức ảnh.
Điền Khinh Khinh tức giận nói:
"Chúng ta bị người ta đăng bài bôi nhọ trên diễn đàn trường rồi!"
Vừa nói, cô vừa đọc to nội dung bài viết:
"Hôm nay tôi cùng bạn gái đến thư viện học tập, thật vất vả mới tìm được hai chỗ trống cạnh nhau. Đột nhiên có hai nữ sinh đi tới, phê phán chúng tôi yêu đương thì không cần đến thư viện. Tôi có đôi co vài câu thì họ lập tức chửi tôi không bằng súc sinh, ngang nhiên đòi chiếm chỗ. Bạn gái tôi không chịu nổi bị chỉ trích, nên tôi đành che chở cô ấy rời đi. Haizz, thời buổi này yêu đương cũng khó khăn đến thế sao?"
Mặc dù từng câu từng chữ đều đúng sự thật, nhưng cách sắp xếp lại hoàn toàn đảo lộn bản chất sự việc. Thực tế là đôi nam nữ kia cố tình chiếm chỗ ngồi của người khác để được ngồi cạnh nhau, dẫn đến tranh cãi. Thế nhưng qua lời kể này, họ lại hóa thành nạn nhân bị bắt nạt vô cớ.
Điền Khinh Khinh tức giận đập bàn:
"Rõ ràng hắn ta đang bóp méo sự thật! Hai cậu thì rảnh rỗi đâu mà đi cấm người ta yêu đương chứ?"
Lý Cầm Phương lo lắng đến mức luống cuống:
"Giờ phải làm sao đây? Chúng ta có nên tìm quản lý thư viện xin trích xuất lịch đặt chỗ không?"
Cô chợt nhận ra bản thân không hề chụp lại màn hình để làm bằng chứng.
Tôn Giai Kỳ lưỡng lự:
"Hình như thư viện không lưu lịch đặt chỗ lâu đâu. Gần đây số người đăng ký giữ chỗ quá đông, mỗi ngày hệ thống đều tự động làm mới."
Điền Khinh Khinh đề xuất:
"Vậy thì xem camera giám sát!"
Nhưng Lý Cầm Phương lại lắc đầu, giọng đầy hoảng hốt:
"Camera không ghi lại âm thanh, chỉ dựa vào hình ảnh thì ai biết ai đúng ai sai?"