Ta Có Một Đạo Lữ Là Nữ Đế - Chương 60: Thiến Thiến Gặp Nạn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:01:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mất trọn nửa ngày, Sở Vân Phàm mới thể sơ bộ lĩnh hội chút ít về bộ 《Đại Côn Bằng Thuật》 trong tay.
Đọc xong, y mới phát hiện rằng, bộ 《Đại Côn Bằng Thuật》 chỉ là một môn pháp võ kỹ, mà còn bao hàm cả phương pháp luyện thể.
May mắn , từng tu luyện qua 《Huyền Ưng Tam Biến》, nên mới thể thấu chút huyền cơ .
Nếu , đơn thuần coi 《Đại Côn Bằng Thuật》 như một môn võ kỹ thông thường, thì quả thực là thể nào lĩnh hội.
Phương pháp tu luyện của 《Đại Côn Bằng Thuật》 chút tương tự 《Huyền Ưng Tam Biến》, nhưng triệt để hơn nhiều.
《Huyền Ưng Tam Biến》 chỉ giúp tu luyện sở hữu một khả năng nhất định của yêu thú loài ưng.
Còn 《Đại Côn Bằng Thuật》, thông qua một loạt thủ đoạn, để bản trở nên giống hệt Côn Bằng, từ đó đạt khả năng phi hành như Côn Bằng.
"Giống hệt" ở đây, nghĩa là giống y như đúc.
Tức là, thi triển 《Đại Côn Bằng Thuật》, biến chính thành một con Côn Bằng.
Cũng may, việc biến là vĩnh viễn, thể tùy thời giải trừ.
Nếu , dù cho 《Đại Côn Bằng Thuật》 cao cấp đến mấy, Sở Vân Phàm cũng biến thành một... chim nhân.
Đương nhiên, cái chim nhân , cũng là .
Côn Bằng, là một loài yêu thú đồn đại Thanh Vân Đại Lục, gần như ai từng thấy.
truyền thuyết rằng, Côn Bằng là loài động vật tốc độ nhanh nhất thế gian, chớp mắt thể lên trời xuống đất, còn thể lặn biển săn g.i.ế.c chân long thức ăn.
Côn Bằng hung mãnh lợi hại đến , tu luyện thành Côn Bằng, tự nhiên cũng vô cùng khó khăn.
Theo ghi chép của 《Đại Côn Bằng Thuật》, tu luyện 《Đại Côn Bằng Thuật》 đến đại thành, nhất định sử dụng tinh huyết của Côn Bằng.
Nếu , dù tu luyện thế nào cũng chỉ là vẽ hổ thành, thể phát huy uy lực chân chính của 《Đại Côn Bằng Thuật》.
Mèo con Kute
Chẳng qua, Côn Bằng còn ai từng thấy, gì đến tinh huyết của Côn Bằng.
Vì , việc 《Đại Côn Bằng Thuật》 đại thành, gần như chỉ thể là một giấc mộng.
Có lẽ đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến Ngũ trưởng lão tự tu luyện.
dù , Sở Vân Phàm vẫn quyết định tu luyện 《Đại Côn Bằng Thuật》.
Bởi vì, cho dù y thể tu luyện 《Đại Côn Bằng Thuật》 đến đại thành.
Thế nhưng, chỉ cần y tu luyện 《Đại Côn Bằng Thuật》 đến tiểu thành, tốc độ đủ để vượt qua tất cả các môn pháp võ kỹ đỉnh phong cấp Địa giai.
Hơn nữa, còn một nguyên nhân khác.
Đó chính là tu luyện 《Đại Côn Bằng Thuật》, chủ yếu là thông qua bí thuật ghi chép trong đó, luyện hóa tinh huyết Côn Bằng, cuối cùng khiến thể biến hóa, trở thành bộ dáng Côn Bằng.
Sở Vân Phàm tinh huyết Côn Bằng, đành sử dụng tinh huyết của yêu thú loài ưng để thế, cuối cùng hóa thành yêu thú loài ưng để thi triển 《Đại Côn Bằng Thuật》.
Mà đây y từng tu luyện 《Huyền Ưng Tam Biến》, thể những đặc trưng quan trọng nhất của yêu thú loài ưng.
Tiếp theo, nếu y tiếp tục tu luyện 《Đại Côn Bằng Thuật》, sẽ dễ dàng hơn nhiều.
“Đây quả là võ kỹ đo ni đóng giày cho mà, Ngũ trưởng lão quả là một !”
Sở Vân Phàm thầm ban “thẻ ” cho Ngũ trưởng lão, vội vã chạy về hướng Thanh Yêu Sơn Mạch.
Chẳng bao lâu, Sở Vân Phàm đến thung lũng nơi y từng săn g.i.ế.c Thiết Dực Hùng Ưng đây.
Mục đích của y, tự nhiên là để chuẩn một ít Ngân Ngư, tư liệu cho việc săn g.i.ế.c yêu thú loài ưng .
Lần , ngoại trừ những “tiểu bạn” Ngân Ngư trưởng thành, tất cả Ngân Ngư trong đầm nước đều gặp tai họa từ tay Sở Vân Phàm.
Sau khi "gây họa" xong với Ngân Ngư, Sở Vân Phàm vẫn chịu từ bỏ, tiếp tục trèo lên đỉnh thác nước, chuẩn đến hồ lớn phía , tiếp tục "đại nghiệp câu cá" .
Đương nhiên, câu cá , Sở Vân Phàm vì bản y tu luyện.
Mà là bởi vì, những con cá trong hồ , sở dĩ thể tăng cường lực lượng, là vì chúng thể tăng cường khí huyết cho cơ thể con .
Khí huyết là căn bản của thể, bất luận là con yêu thú, khí huyết cường thịnh, thể mới cường tráng, sinh mệnh lực mới dồi dào.
Sở dĩ tu luyện cảnh giới càng cao, tuổi thọ càng dài, cũng là bởi vì theo sự tăng trưởng của tu vi, thể ngừng tiến hóa, khí huyết trong cơ thể cũng theo đó mà tiến hóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-co-mot-dao-lu-la-nu-de/chuong-60-thien-thien-gap-nan.html.]
Nếu ví sinh mạng con như một ngọn đèn, khí huyết chính là dầu đèn, khí huyết càng mạnh, đèn càng sáng, khí huyết càng dồi dào, đèn càng sáng lâu.
Mà một khi con thương, khí huyết sẽ tổn thất.
Cũng giống như Trương Tam hiện tại, thể trọng thương, khí huyết trong cơ thể suy kiệt nghiêm trọng.
Dù cho Sở Vân Phàm chữa lành thương thế của , nếu nghĩ cách khôi phục khí huyết, thì thể của Trương Tam sẽ vô cùng hư nhược.
Đừng tiếp tục tu luyện, sống bao lâu cũng là một vấn đề.
Vì , Sở Vân Phàm đến câu cá, một nửa là vì tu luyện.
Nửa còn , là vì Trương Tam.
Mà , dường như trời cũng giúp Sở Vân Phàm, chỉ trong một ngày, y câu ba con Ngân Linh Ngư.
Ngân Linh Ngư, là cái tên Sở Vân Phàm tự đặt cho loài cá bạc trong hồ để tiện gọi.
Và đúng lúc Sở Vân Phàm đang chuyên tâm câu cá, đột nhiên, một âm thanh kỳ lạ chợt truyền tai y.
Ban đầu, Sở Vân Phàm cũng để tâm, dù âm thanh nhỏ, y còn tưởng là ảo giác của .
khi âm thanh tiếp tục truyền đến, Sở Vân Phàm bỗng nhiên chấn động, lập tức dậy.
“Âm thanh , dường như là giọng của Thiến Thiến cô nương.
Hơn nữa, nàng hình như đang cầu cứu!”
Sau đó, Sở Vân Phàm nhắm mắt , lắng kỹ lưỡng, phán đoán phương hướng của âm thanh.
Cùng lúc đó, trong thung lũng bên Sở Vân Phàm, từ lúc nào, hai xông .
Một trong đó, chính là Lâm Thiến Thiến.
Chẳng qua, Lâm Thiến Thiến lúc mất vẻ hoạt bát đáng yêu thường ngày, mà đó là vẻ mặt hoảng loạn, ngừng chạy về phía , chạy cẩn thận vấp ngã, trông vô cùng đáng thương.
Và phía Lâm Thiến Thiến, là một khác.
Người , Sở Vân Phàm cũng quen , chính là Lâm Vô Song.
Lâm Vô Song lúc , vẻ mặt rạng rỡ đắc ý.
Khi thấy Lâm Thiến Thiến ngã xuống, càng lớn thành tiếng:
“Thiến Thiến, nàng chạy thoát , chi bằng hãy thuận theo !”
Nói xong, liền tăng tốc xông về phía Lâm Thiến Thiến.
Thế nhưng, đúng lúc , Lâm Thiến Thiến đột nhiên rút một con d.a.o găm, đặt ngang cổ .
“Lâm Vô Song, ngươi dám tiến thêm một bước, sẽ c.h.ế.t cho ngươi xem!”
Lời dứt, Lâm Vô Song liền khựng bước, dừng tại chỗ, đó bắt đầu khuyên nhủ Lâm Thiến Thiến.
“Thiến Thiến, hà tất tự khổ như , dung mạo, phận.
Thuận theo , nàng cũng thiệt thòi!”
Nghe , Lâm Thiến Thiến “phì” một tiếng:
“Lâm Vô Song, với cái đức hạnh của ngươi, c.h.ế.t cũng thèm để ngươi chiếm tiện nghi.
Ngươi nhất hãy mau cút , nếu , Minh gia gia sẽ sớm trở về.
Đến lúc đó, ông chắc chắn sẽ tha cho ngươi!”
Ai ngờ, Lâm Thiến Thiến , Lâm Vô Song những sợ hãi, ngược còn bật .
“Thiến Thiến, nàng sẽ ngây thơ đến mức thật sự tin rằng tìm linh d.ư.ợ.c thể chữa bệnh cho cha nàng chứ.
Ta cho nàng , đó chỉ là một cái bẫy, Minh gia gia của nàng, sẽ bao giờ trở về nữa!
Đến lúc đó, khi ông c.h.ế.t , cha nàng vẫn bệnh như , Lâm gia sẽ trong tay cha kiểm soát.
Vậy nên, nàng đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay !”